1001 bài thơ Hoa Bằng Lăng Tím với tình yêu đôi lứa & nỗi nhớ

14/3/16
(iini.net) Sau tổng hợp thơ tình buồn mới nhất, iini.net xin tiếp tục tuyển chọn những bài thơ hoa bằng lăng tím thật hay dành tặng cho những ai yêu thích vẻ đẹp của loài hoa tím thủy chung này.

thơ hoa bằng lăng tím
Thơ viết về màu hoa tím bằng lăng (ảnh: internet)


LỤC BÁT: THƯƠNG CÁNH BẰNG LĂNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Bằng lăng nỗi nhớ chơi vơi
Ngày xưa ta đã một thời thương yêu
Nhớ không em những buổi chiều
Trên con đường cũ có nhiều lá bay.

Chúng mình tay nắm trong tay
Nắng vàng rực rỡ đắm say lòng người
Anh vui khi thấy em cười
Đôi môi xinh xắn thắm tươi ngọt ngào.

Nụ hôn ngày ấy ta trao
Nắm tay anh dắt em vào tương lai
Bao năm tình mãi không phai
Dù xa cách vẫn nhớ hoài bằng lăng.

Người xưa ơi có biết chăng
Về thăm chốn cũ trong lòng nhớ ai
Nhớ người con gái mắt nai
Môi hồng má thắm tóc dài ngát hương.

Giờ đây tóc đã phai sương
Tình xưa sao mãi vấn vương trong lòng
Bằng lăng giờ đã đơm bông
Thời gian phai nhạt bóng hồng không quên.





BÀI THƠ: HOA TÍM NGÀY XƯA
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Màu hoa tím loang trong chiều nắng nhạt
Bóng người xưa giờ xa khuất nơi đâu?
Ta nhớ em ôm đàn nghêu ngao hát
Một chuyện tình chưa viết trọn thành câu

Hoàng hôn vội buông một màu cỏ úa
Cơn gió lay hoa tím rụng bên mình
Bởi em đâu có được quyền chọn lựa
Nên phải đành...theo sắp đặt thân sinh

Ta đau đớn trong tim mình...vô vọng
Em theo chồng về xứ lạ chiều mưa
Câu thơ ta vạn niềm yêu lắng đọng
Kết một màu hoa tím biếc đong đưa

Khi thời gian hóa lũy thừa...dĩ vãng
Ta về tìm màu hoa tím xa xôi
Và chiều nay một mình ta lẽ bạn
Thương cuộc tình đã chết giữa dòng trôi.


BÀI THƠ: BẰNG LĂNG TÍM

Thơ: Vanessa Le
Bằng lăng hoa tím ngày xưa
Ai người thầm lặng lén đưa mỗi chiều
Sắc hoa vương vấn dáng kiều
Dạt dào mơ ước cho điêu đứng lòng

Thuỷ chung sắc tím tình đong
Cành hoa năm cũ hoài cong cánh chờ
Bằng lăng trổ nhánh lững lờ
Bụi đường chinh chiến thẫn thờ bay xa

Người về trong khói pháo hoa
Thương đôi mắt nhỏ lệ nhòa ướt mi
Cớ sao chẳng lặng bước đi
Về làm chi nữa sầu bi ngỡ ngàng

Xưa kia cũng mộng đá vàng
Thề nguyền chẳng tỏ lỡ làng thuyền quyên
Má đào nào muốn truân chuyên
Đành xin bỏ hết vui duyên pháo hồng

Giao bôi cạn chén rượu nồng
Đôi lòng nguyện ước tâm đồng chẳng phai
Thời xin ai hiểu cho ai
Vu qui phận gái trúc mai vẹn tình.

Thơ bằng lăng tình yêu
Tím Bằng Lăng bên tà áo trắng học sinh (ảnh: internet)

BÀI THƠ: CÁNH HOA RƠI

Thơ: Lãng Du Khách
Sớm mai nhạt nắng buông lơi
Đường xưa đầy cánh Bằng rơi trên thềm
Gót son em bước dịu êm
Má hồng thêm thắm hoa mềm cầm tay

Bình minh gọi nắng em say
Ngất ngây ngắm cánh hoa bay giữa trời
Mong manh sắc tím tuyệt vời
Lả lơi trong gió rạng ngời mắt nai

Đường xưa hoa trải thảm dài
Hàng cây rủ bóng bờ vai nõn nà
Rả rích ve rộ khúc ca
Thoảng bay theo gió đậm đà sắc hương

Nâng niu những cánh tím thương
Ru em mộng đẹp yêu đương cuộc đời
Gió tung tà áo buông lơi
Dải trắng tinh khiết mây trời vờn bay

Đẹp thay những cánh hoa bay
Ru em phiêu lãng mê say cuộc đời
Ru tình anh khúc đầy vơi
Ru ta mộng khúc tình đời đắm say.





BÀI THƠ: NỖI NHỚ BẰNG LĂNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng tư về tím biếc cánh bằng lăng
Kỷ niệm ngày xưa trong lòng sống lại
Tuổi học trò với mối tình khờ dại
Ký ức ngọt ngào còn mãi trong ta

Nhớ ngày nào bằng lăng tím mùa hoa
Cùng tới lớp con đường xa sánh bước
Nắm tay nhau ta đi xuôi về ngược
Cùng hẹn thề xây mộng ước tương lai

Hái nhánh bằng lăng mái tóc em cài
Em như hoa hậu không ngai xinh đẹp
Ta hứa yêu nhau trọn đời mãn kiếp
Mãi sẽ là đôi hồ điệp uyên ương

Cuộc đời này ta sống để yêu thương
Mặc bão giông ta chung đường hạnh phúc
Nhưng giấc mơ không biến thành hiện thực
Thu đã về mùa hoa cúc chia ly

Anh ngược đường bay theo cánh thiên đi
Bỏ lại mình em ướt mi đau khổ
Còn gì đâu trong lòng ngoài bão tố
Tháng tư về mang nỗi nhớ bằng lăng.


BÀI THƠ: HOA TÍM BẰNG LĂNG
Thơ: Phú Sĩ
Em vẫn nhớ một thời yêu hoa tím
Sắc hoa buồn e ấp giữa màn đêm
Hương dịu êm lan tỏa ngọt môi mềm
Anh vẫn gọi ấy là hoa kỷ niệm

Em vẫn nhớ một thềm hoa tím vội
Thuở học trò còn nông nỗi ngu ngơ
Mùa nhớ thương e ấp mối tình thơ
Ai ngại ngùng thẩn thờ thương áo trắng

Em vẫn nhớ bao mùa hè tĩnh lặng
Rực nắng hồng lối vắng chẳng còn ai
Cánh bằng lăng trăn trở những đêm dài
Thương ve sầu thở than thay tiếng hát

Đã trôi đi bao mùa trăng phai nhạt
Đã bao mùa bằng lăng lãng quên xa
Bụi rêu phong phủ mất lối người qua
Mùa buồn khóc cho điều chưa dám nói….

Nay bằng lăng vẫn cho đời sắc tím
Thương một thời áo trắng đã vào tim
Tuổi ngây ngô ước mơ mãi đi tìm
Giờ nhớ lại tiếc một thời kỷ niệm….

Nhành hoa bằng lăng tím đẹp
Nhành hoa bằng lăng tím đẹp (ảnh: internet)

BÀI THƠ: THƯƠNG CÁNH BẰNG LĂNG
Thơ: Phú Sĩ
Có những chiều hạ thổn thức mùa qua
Nhìn phượng đỏ rớt rơi đầy ngõ phố
Nghe man mác tiếng thu về lối nhỏ
Khúc nao lòng thương nhớ nụ tàn hoa...

Rồi một ngày cơn gió cũng bay xa
Còn lặng lẽ nỗi buồn bằng lăng tím
Người nơi ấy có nghe hồn ngất lịm
Trên cánh chim phiêu bạt phía chân trời

Bước chân người kẻ lữ thứ mù khơi
Chân không mỏi giữa đường đời xa thẳm
Để nức nở sắc phượng hồng đỏ thắm
Hạ gánh sầu trăn trở lắm người ơi!

Bao mùa hè tĩnh lặng chẳng thôi rơi
Mây giăng phủ ngỡ ngàng bao đêm trắng
Bằng lăng tím những đêm dài tĩnh lặng
Bụi rêu phong phủ mất lối đi về

Thương một thời áo trắng bạt sơn khê
Tuổi ngây ngô mãi đi tìm hoa tím
Giờ nhớ lại tiếc một thời kỷ niệm….
Kiếp phong trần ghi nhớ mãi vào tim.





THƠ BẰNG LĂNG TÍM: TỰ DƯNG TÔI MUỐN
Thơ: Mi Pha
Chiều nay qua ngõ nhà em
Bằng lăng sắc tím bên thềm đung đưa
Đỏng đảnh cơn gió giao mùa
Thổi hương ngan ngát bay lùa vào tôi

Nghiêng vai đón nhận mỉm cười
Ô hay sắc tím một thời tôi yêu
Về đây lở nhịp ráng chiều
Tôi xin ở lại dựng lều qua đêm

Kề vai cung bậc bên thềm
Nhoẽn cười rất lạ khi đêm nghiêng mình
Thả thêm sắc thắm lung linh
Bầu trời tô ánh đẹp xinh trăng ngà

Mỹ miều một thoáng mơ xa
Tự dưng tôi muốn em là của tôi
Một mình giữ một mình thôi
Để tôi trọn kiếp trọn đời thủy chung

Yêu thương sắc tím khôn cùng
Bằng lăng em chớ ngại ngùng cùng anh.

BÀI THƠ: HOA TÍM BẰNG LĂNG
Thơ: An Viên
Vẫn thời tím biếc hoa xưa
Đường trưa ai nhớ trải thưa tiếng lòng
Gió lòng hay nỗi hoài mong
Bên sông lấp ló nỗi lòng tím hoang

Nay em đi giữa nắng tràn
Với hoài thơ mộng nồng nàn tím yêu
Bao chiều bóng xế cô liêu
Người yêu có biết tiếng yêu .. Năm nào..?

Hôm nay trong nắng nghẹn ngào
Đi vào nỗi nhớ thì thào gió đưa
Vẫn mầu hoa tím ngày xưa
Nắng trưa nhè nhẹ như vừa đi ngang..?

Hoa xưa tím dạ phũ phàng
Ngỡ ngàng xuân mộng lỡ làng áo em
Nay về xóm cúc buông rèm
Tình em bỏ ngỏ .. Ai thèm .. Tím xưa..?

Bằng lăng tím ngày xưa
Bằng lăng tím ngày xưa (ảnh: internet)

BÀI THƠ: TÍM BUỒN BẰNG LĂNG
Thơ: Quyên Ni
Anh còn nhớ màu tím của hoa xưa
Thuở chung trường niềm tin yêu hai đứa
Đưa đón nhau cặp kè ngày hai bữa
Phố cũng cười khi Huế những ngày mưa

Bên nhau thế suốt ngày vẫn chưa bưa
Cứ xa chút... dạ bồi hồi chi lạ
Xa chi mô em bên này Vĩ Dạ
Anh bên nớ qua Đập Đá thôi mà

Con đường quen in dấu bước ta qua
Có hàng cây mang tên bằng lăng tím
Anh bảo rằng như tình em ngọt lịm
Tím dịu dàng tím cả một trời thơ

Em vẫn đây một góc Huế mộng mơ
Ngóng chờ anh lâu rồi răng chẳng thấy
Tím bằng lăng màu hoa yêu năm ấy
Vẫn đợi chờ khơi dậy giấc mơ yêu

Về đi anh nghe tiếng nấc mỗi chiều
Rêu phong phủ những ngày yêu xa nhớ
Tím loài hoa một chuyện tình dang dở
Ôm ấp hoài ...nên tím mãi bơ vơ..!!!





BÀI THƠ: YÊU LẮM MÀU HOA
Thơ: Đỗ Thủy
Bằng Lăng ơi ! em đẹp quá đi thôi
Thời gian nhuộm thêm mặn mòi nhan sắc
Hạ đã đến kéo em về xòe cánh
Nở tung rồi ... ôi ! ánh tím mộng mơ

Em lại về với màu áo ngây thơ
Thuở trong trắng đến giờ còn vương vấn
Con đường đã ươm thêm màu trầm mặc
Phố yên bình em ngoái lại tìm chi ?

Có phải em còn tiếc một mùa thi
Bằng Lăng đó chưa nói gì ... hẹn hứa
Thì thôi nhé ! mùa bằng lăng lần nữa
Đưa em về nơi ấy... thuở mộng mơ

Con đường đầy hoa tím đẹp như thơ.

BẰNG LĂNG TÍM CHIỀU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Bằng lăng ơi hỡi bằng lăng.
Tháng năm hoa tím trong lòng nhớ ai.
Vì sao hoa cứ thắm hoài.
Cánh hoa tím biếc trang đài mong manh.

Ngày xưa khi đó yêu anh.
Em xinh tươi giống như nhành hoa xinh.
Đong đưa trong ánh bình minh.
Bên nhau hai đứa chúng mình đắm say.

Sớm chiều tay nắm trong tay.
Cùng đi dạo dưới hàng cây tím màu.
Thời gian thấm thoắt qua mau.
Bằng lăng tím rụng nỗi sầu chia hai.

Theo người mùa cũng nhạt phai.
Bỏ anh ở lại tình ai bẽ bàng.
Lên đò em bước sang ngang.
Bằng lăng héo úa lá vàng rụng rơi.

Bằng lăng tím một góc trời.
Ta về thăm thấy chơi vơi bóng chiều.
Một lần em nói lời yêu.
Để cho ta phải cô liêu nửa đời.

Cô gái nhặt cánh bằng lăng
Cô gái nhặt cánh bằng lăng (ảnh: internet)

MÀU TÍM BẰNG LĂNG
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em tìm về những kỷ niệm ngày xưa
Bên con phố anh vừa quay lưng bỏ
Bước chân em lần dò nơi đầu ngõ
Bao yêu thương ngày đó cũng vỡ rồi.

Năm tháng dài lòng hối hận mãi thôi
Mình chẳng nói...một lời khi xa cách
Để giờ đây như thạch sùng trên vách
Tiếc cuộc tình hết sạch chẳng còn chi.

Chuyện tình yêu ai biết trước điều gì?
Gần nhau đó nhiều khi không thể nói
Dù đã thương nhưng nào đâu dám gọi
Làm tiếng yêu phải mòn mỏi đợi chờ.

Em quay về ôm thương nhớ ngẩn ngơ
Bằng lăng tím cũng chờ nhau mới tỏa
Thời gian trôi trải qua bao nghiệt ngã
Nhưng về đây... thì tình đã không còn.





NỖI NHỚ HOA BẰNG LĂNG
Thơ: Thổ Địa
Hạ về rồi tím một sắc bằng lăng
Cuộc tình ấy cứ ngỡ rằng viên mãn
Có ai biết từ thẳm sâu nứt rạn
Để cõi lòng sự buồn chán trào dâng

Hoa bằng lăng cánh rụng xuống bao lần
Mà người hỡi niềm ái ân chẳng nhạt
Mảnh tình vỡ anh đem vùi trong cát
Sóng cuốn ra lại trôi dạt vào bờ

Hai chúng mình đã hết tuổi ngây thơ
Còn đâu nữa những phút giờ hò hẹn
Tà áo trắng em nhìn anh bẽn lẽn
Nhớ thương nhiều cũng đành nén vào tim

Để mất nhau ta vội vã đi tìm
Chỉ còn nụ bằng lăng im trong gió
Chiều nay hạ bỗng vô tình sang ngõ
Ký ức buồn cũng từ đó về theo

Duyên đôi ta như chiếc lá bay vèo
Anh có vợ còn em neo bến mới
Dù hạnh phúc chẳng như mình mong đợi
Nhưng muộn rồi sao ta tới được đây?

TÍM NHỚ BẰNG LĂNG
Thơ: Hoàng Lan
Em trở về qua lối cũ năm nao
Nhìn hoa tím xuyến xao nhiều kỷ niệm
Ngày gặp em anh tặng cành hoa tím
Nở nụ cười âu yếm thật duyên ghê

Em lang thang trên phố nhỏ đi về
Anh theo hoài, em để anh đưa nhé!
Phố thênh thang chỉ mình em lặng lẽ
Anh không đành, em nhé gật đầu nha!

Ngày lại ngày trên lối nhỏ em qua
Hoa bằng lăng mặn mà khoe sắc tím
Màu em yêu thắm hương tình ngọt lịm
Nắng vương màu sắc tím sợi long lanh

Lối xưa giờ hoa tím nở không anh
Màu yêu thương nay chuyển thành màu nhớ
Dấu yêu ơi có nghe lòng nức nở
Gió lay cành cứ ngỡ bóng anh thôi...!

Còn cập nhật...
Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem 1001 bài thơ Hoa Bằng Lăng Tím với tình yêu đôi lứa & nỗi nhớ trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2016-03-14T04:59:00Z [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-10T15:53:57Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 6 bình luận cho bài viết "1001 bài thơ Hoa Bằng Lăng Tím với tình yêu đôi lứa & nỗi nhớ"
  1. Bằng lăng tím... mùa về hoa ngập lối
    Hương có nồng... ? Sao tình mãi ngu ngơ
    Bước chân đi mà ngoái lại ngây khờ
    Em áo trắng... bên bằng lăng tim tím...
  2. Phải chăng em cô công chúa nhỏ
    Xuống trần gian chúa một loài hoa
    Loài hoa ấy...Bằng Lăng màu tím
    Tím yêu thương chung thủy đợi chờ

    Bài thơ hay lắm em gái nhỏ.đúng với bản chất của băng lăng tím.chỉ một khổ thơ cuối,độc giả nào chẳng xao xuyến,bâng khuâng
  3. Anh vẫn hướng về phương ấy xa xôi
    Bằng lăng tím của một thời áo trắng
    Tay đan tay nụ em cười tỏa nắng
    Má ửng hồng đôi mắt ánh long lanh.
  4. Hoa tím nầy anh gởi tặng bé thôi
    Màu nhớ thương rạng ngời trong mắt biếc
    Tím đợi chờ tím nhớ mong da diết
    Chút hương tình thắm thiết tuổi vào yêu.
  5. Màu tím thủy chung màu tím đợi chờ
    Bằng lăng tím nở đẹp lên thơ
    Nối cũ ngày xưa giờ vẫn thế
    Người ấy nhưng nhớ đang đợi chờ
  6. Bằng lăng ấy vẫn rợp đầy lối cũ
    Sao chẳng về ngắm hoa nở cùng anh
    Tay trong tay sóng bước trên cỏ xanh
    Cùng vu vơ ôn chuyện ngày xưa ấy
Gửi bình luận

Sửa bài đăng