Đây là những vần thơ tình yêu được viết theo thể thất ngôn bát cú, khi nhớ về người vợ/chồng xưa của mình.
Thơ xướng họa chủ đề Tình Xưa (ảnh: internet) |
Thơ: Giang Hoa
Về nơi vãng cảnh nhớ thê hiền
Lạc nẻo mơ màng ngỡ dáng tiên
Cõi ái ngày kia sầu khổ lụy
Vườn yêu thuở ấy gợi ưu phiền
Se hồn ngõ mộng sương lòng úa
Sắc ủ tim nồng đẫm lệ duyên
Những phút chân tình xưa gửi lại
Ngàn năm đá tạc nghĩa viên điền ...
VÃNG CẢNH HIỀN
Thơ: Thanh Ân
Phố thị về quê vãng cảnh hiền
Dập dềnh con nước chốn thơ tiên
Lững lờ thuyền lướt trên sông lụy
Hờ hững dạ vờn giữa cõi phiền
Cô ấy khi xưa cài áo cưới
Nàng kia bận trước cập tà duyên
Xót xa thân phận người trinh nữ
Ta vẫn về đây nhớ mảnh điền …
ĐẬM NGHĨA
Thơ: Nguyễn Chiến
Hồn đan sắc ngọc gửi phu hiền
Ngõ mộng lam chiều đến cảnh tiên
Lả lướt dương cầm mưa đủ lụy
Đềm êm nhã nhạc gió theo phiền
Bầu thơ ý đẹp hồng nương ái
Chén tửu ly đời thắm nghĩa duyên
Lẻ bóng vương sầu thêm hổ thẹn
Gầy thân phủ nát ngõ trang điền …
DUYÊN CŨ ... !?
Thơ: Khanh Thuy Tran
Lắm nẻo bôn ba nét dịu hiền
Thương về viễn xứ dáng xưa tiên
Phút ấy ngày xưa riêng tình lụy
Giờ đây tình ái chất ưu phiền
Thắm tình mơ mộng sao tình úa
Thương yêu tưởng vẹn đẹp tình duyên
Đâu biết lòng xưa còn gửi lại
Nghìn thu vương vấn thắm viên điền ...
NHỚ VỢ HIỀN
Thơ: Nguyễn Hiếu
Mấy bận rời xa nhớ vợ hiền
Tuy rằng không đẹp giống nàng tiên
Tại tâm trong sáng nào phiền lụy
Bởi có thiện căng chẳng não phiền
Kề cận lâu nầy chưa héo úa
Bên nhau thuở trước bởi vì duyên
Biết rằng tuổi trẻ nào còn lại
Mới hiểu già nua lánh chốn điền ...
GIẤC MƠ KHÙNG ...
Thơ: Manh Tien Nguyen
Lính đảo nằm mê nẫu vợ hiền
Say cuồng giấc điệp ủ bầu tiên
Tàn canh chửa dậy còn đang ức
Bạn lỡm vờ như chẳng thấy phiền
Giữa chợ thì coi đừng đấu mỏ
Quanh làng hãy liệu chớ cài duyên
Ta về lệch kiểu coi chừng đó
Phải giữ còn nguyên một dấu ... điền
QUY LUẬT
Thơ: Hung Do
Ai cũng thầm mong cái chữ Hiền
Vợ chồng là sắp đãt bởi duyên
Trãm Nãm dông bão ai biết trước
Nhớ lại tình qua khỏi muộn phiền
Ảo cảnh thường luôn nuôi trong mộng
Say lòng thật khó dứt triền miên
Thủy triều con nước Trãng lỡ hút
Quy luật từ xưa tạo hoá điền ...
BƯỚC HỒN CHIỀU
Thơ: Bầu Trời Đêm
Chiều nay se lạnh dáng thoa hiền
Bước dảo yêu kiều nữ cô tiên
Thưỡn bước nhẹ tênh mùa tủi lụy
Hoàng hôn đỏ níu chút đông phiền
Ơi mùa đã cạn thu tàn úa
Cúc rủ ...tươi hồng ngan ngát duyên
Giây lát năm nào ta ngoảnh lại
Nhìn xuân khắc tạ ngẫm lan điền...
VƯỜN XƯA ...
Thơ: Hoài Xuân
Chiều quay trở lại hỏi người hiền
Áo trắng bên thềm tưởng bóng tiên
Nhuốm phải hương tình thêm ái lụy
Vương mang ước nguyện ngậm buồn phiền
Thiên trang rợp mát đường xưa úa
Gót bước ngùi sầu gợi kiếp duyên
Giữa cõi mây trời thầm nhớ lại
Ven hồ gởi ý dựng thảo điền ...
NGHĨA VỢ TÌNH CHỒNG
Thơ: Phu Nguyen
Ước được trăm năm với vợ hiền
Bên nhau hạnh phúc sướng như tiên
Phu thê tình ái không sầu lụy
Con cháu nghĩa nhân chẳng khổ phiền
Trọn kiếp vui tươi không héo úa
Muôn đời sống đẹp với tình duyên
Ra đi tiếng vẫn thơm lưu lại
Còn ở vang xa tới mọi miền
TÌNH SÂU
Thơ: Dang Nguyen
Trăm năm tình nghĩa với thê hiền
Hạnh phúc vui hòa sống như Tiên
Nhiều lúc khó khăn đầy khổ lụy
Cùng nhau nhẹ tiếng tránh ưu phiền
Lòng mong chia xẻ không sầu úa
Nghĩa nặng tình sâu ước thiện duyên
Một mối lo tròn chung ước nguyện
Duyên cầm hòa hợp nghĩa thiên duyên
PHẬN LIỄU
Thơ: Vang Xuan
Vãng cảnh sương đông nhớ dáng hiền
Mây ru động bóng ngỡ hình tiên
Thân côi gặp hạn không nhờ vả
Phận liễu nhầm căn chẳng lụy phiền
Ấp ủ tình xưa quên uất hận
Mơ màng nghĩa cũ nặng cơ duyên
Hồng nhan bạc mệnh còn hoài vọng
Thắt dạ cầu mong khấn miếu điền.
PHÚT CUỐI !
Thơ: Biển Đông
Mãn kiếp ngàn thu vắng thiếp hiền
Gian trần bận rộn kẻ quy tiên
Chia lìa nghĩa gói lòng Sầu lụy
Gặp gỡ tình đong nổi nhớ phiền
Xót cảnh hình xưa đành lỡ phận
Đau hồn bóng cũ lại tan duyên
Ta bà miệt vợi đầy lưu luyến
Khảm dạ thề xưa giữa thảo điền ...
NGHĨA VỢ CHỒNG ...
Thơ: Xê Ty
Chẳng có ai hơn được vợ hiền.
Tính tình hiền dịu dáng như tiên.
Chàng say nôn oẹ gây nhiều lụy.
Nàng bóp dầu thoa chẳng oán phiền.
Từ thủa đầu xanh nay bạc úa.
Trăm năm nguyện ước vẹn tình duyên.
Cháu con đùm bọc sum vầy lại.
Chung giấc mơ hoa mộng thảo điền!
KHỎI LỤY PHIỀN
Thơ: Tuấn Nguyễn
Xa xứ từ lâu nhớ vợ hiền
Ở nhà em sống sướng như tiên
Quần là áo lụa lo chưng diện
Sắm sửa se sua rũng rĩnh tiền
Lúc trước ra đi em chẳng tiển
Bây giờ trở lại có tình riêng
Bà con kể lại nhiều tai tiếng
Anh sẽ ra đi khỏi lụy phiền
LỠ LẦM
Thơ: Phạm Hữu Lộc
Cứ ngở rằng em rất dịu hiền
Thời may vớ được một nàng tiên
Nào hay dính lấy mang sầu lụy
Mới biết quàng vô chuốc khổ phiền
Lỡ một lần yêu xui mạt vận
Lầm đôi buổi hẹn khốn lìa duyên
Quay về bến cũ thuyền đã lỡ
Thiếu ruộng thừa công gã lực điền !?...
DUYÊN SẮC ...
Thơ: Đinh Quang Dương
Lộng lẫy đài hoa nét dịu hiền
Mày cong liễu rủ đẹp như tiên
Mây bồng chải tóc xuôi nền nã
Nắng dõi da hồng cũng muộn phiền
Dáng kiệu đưa hài buông bóng ngả
Thon eo lẻ bước lộng thuyền duyên
Thơ hường ngữ đậu bao hoài niệm
Điểm sắc dung nhan vạn chữ điền
XUẤT NGŨ ...
Thơ: Nguyễn Đình Hải
Xuất ngũ về quê với vợ Hiền
chim ca hoa nở cảnh non tiên
Nhớ ngày cách biệt tim Lưu luyến
Gợi phút phân li dạ nhuốm phiền
Mấy bận xuân đi hồn vọng xuyến
Bao lần thu Đến mộng hồng duyên
Trùng khơi xa thẳm nay tròn nguyện
Trái mởn đào tơ đợi khởi điền
NGHĨA CŨ
Thơ: Phi Anh
Nhớ xưa vợ đẹp lại ngoan hiền
Chẳng phải sen vàng cũng gót tiên
Bể ái còn vương bao kẻ khổ
Nguồn ân dứt khoát chẳng ai phiền
Tơ hồng trước đã còn mang nợ
Chỉ thắm sau này phải gánh duyên
Dù ở chân trời hay góc bể
Phải lo tu dưỡng chữ tâm thiền