thơ viết về Thái Bình quê hương tôi (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
NẮNG ẤM QUÊ TÔI THÁI BÌNH - Thơ: Song Linh
Mời anh ghé đến quê em
Ngắm hoàng hôn xuống êm đềm như mơ
Sông Trà nước chảy đôi bờ
Đồng Châu sóng vỗ tiếng thơ ngọt ngào
Ngất ngây với rặng Phi Lao
Gió miên man thổi rì rào khúc ru
Trời xanh che áng mây mù
Hương đồng thoảng dưới nắng Thu dịu dàng
Bóng đò luôn đợi khách sang
Chiếu hoa em dệt mời chàng ngả lưng
Chùa Keo hội lớn tưng bừng
Đồng Xâm chạm trổ vang lừng tiếng tăm
Mênh mông ruộng lúa vườn tằm
Trồng đay trồng cói quanh năm anh à
Gái quê thùy mị nết na
Mời anh ghé đến về là nhớ nhung.
Tình người ấm áp bao dung
Anh ơi đừng có ngại ngùng nghe không
Quê em rộng mở tấm lòng
Đón anh với cả mênh mông đợi chờ.!!!
Ngắm hoàng hôn xuống êm đềm như mơ
Sông Trà nước chảy đôi bờ
Đồng Châu sóng vỗ tiếng thơ ngọt ngào
Ngất ngây với rặng Phi Lao
Gió miên man thổi rì rào khúc ru
Trời xanh che áng mây mù
Hương đồng thoảng dưới nắng Thu dịu dàng
Bóng đò luôn đợi khách sang
Chiếu hoa em dệt mời chàng ngả lưng
Chùa Keo hội lớn tưng bừng
Đồng Xâm chạm trổ vang lừng tiếng tăm
Mênh mông ruộng lúa vườn tằm
Trồng đay trồng cói quanh năm anh à
Gái quê thùy mị nết na
Mời anh ghé đến về là nhớ nhung.
Tình người ấm áp bao dung
Anh ơi đừng có ngại ngùng nghe không
Quê em rộng mở tấm lòng
Đón anh với cả mênh mông đợi chờ.!!!
bãi biển Đồng Châu - Thái Bình về đêm (ảnh: www.iini.net) |
#02. (⇧)
THÁI BÌNH QUÊ MẸ - Thơ: Đăng Vinh Trần
Thái Bình quê mẹ ta ơi
Bốn mùa mưa nắng xanh ngời đồng quê
Con đê dẫn lối ta về
Triều Trần- đất Tổ, bao nghề nổi danh.
Địa linh nhân kiệt đất lành
Quê hương bát ngát "như tranh họa đồ "
Bao đời đánh giặc, làm thơ
Chắt chiu hạt gạo gửi cho chiến trường.
Bao dòng sông, bấy dòng thương
Mang phù sa ngọt tô hương cuộc đời
Nước sông có lúc đầy vơi
Đường quê in dấu một đời mẹ, cha.
Xa quê tâm để lại nhà
Sông quê vẫn chẩy thiết tha trong người
Mỗi bước chân nhớ khôn nguôi
Biết bao kỷ niệm xa xôi tái hồi
Ai về quê mẹ ta ơi !
Cho ta nhắn gửi đôi lời thăm quê
Quê cha - đất Tổ , nguyện thề
Dẫu xa cách mấy nhớ về chốn xưa!
Bốn mùa mưa nắng xanh ngời đồng quê
Con đê dẫn lối ta về
Triều Trần- đất Tổ, bao nghề nổi danh.
Địa linh nhân kiệt đất lành
Quê hương bát ngát "như tranh họa đồ "
Bao đời đánh giặc, làm thơ
Chắt chiu hạt gạo gửi cho chiến trường.
Bao dòng sông, bấy dòng thương
Mang phù sa ngọt tô hương cuộc đời
Nước sông có lúc đầy vơi
Đường quê in dấu một đời mẹ, cha.
Xa quê tâm để lại nhà
Sông quê vẫn chẩy thiết tha trong người
Mỗi bước chân nhớ khôn nguôi
Biết bao kỷ niệm xa xôi tái hồi
Ai về quê mẹ ta ơi !
Cho ta nhắn gửi đôi lời thăm quê
Quê cha - đất Tổ , nguyện thề
Dẫu xa cách mấy nhớ về chốn xưa!
Hạt lúa Thái Bình (ảnh: www.iini.net) |
#03. (⇧)
NÉT QUÊ THÁI BÌNH - Thơ: Võ Sơn Lâm
Thái Bình quê lúa ta ơi.!.
Thênh thang một dải đất trời nên thơ
Ngắm cầu Tân Đệ ngẩn ngơ
Sông Hồng cuộn đỏ đôi bờ phù xa...
Một miền trù phú...quê ta
Cánh cò bay lả.. bay la...sớm chiều...
Vi vu khúc nhạc sáo diều
Ngân nga câu hát điệu chèo mê say
Tìm về quê lúa hôm nay
Bao đôi trai gái...đắm say.. chiếu hồng
Biển quê Tiền Hải nhớ mong
Bánh quê đặc sản nức lòng khách du
Yêu sao yêu thế cho dù
Đi xa luôn nhớ Thầy U quê mình
Nét đẹp hương đất Thái Bình
Con người nhân hậu nghĩa tình kiên trung.!..
Thênh thang một dải đất trời nên thơ
Ngắm cầu Tân Đệ ngẩn ngơ
Sông Hồng cuộn đỏ đôi bờ phù xa...
Một miền trù phú...quê ta
Cánh cò bay lả.. bay la...sớm chiều...
Vi vu khúc nhạc sáo diều
Ngân nga câu hát điệu chèo mê say
Tìm về quê lúa hôm nay
Bao đôi trai gái...đắm say.. chiếu hồng
Biển quê Tiền Hải nhớ mong
Bánh quê đặc sản nức lòng khách du
Yêu sao yêu thế cho dù
Đi xa luôn nhớ Thầy U quê mình
Nét đẹp hương đất Thái Bình
Con người nhân hậu nghĩa tình kiên trung.!..
nông dân Thái Thụy - Thái Bình chăm lúa (ảnh: www.iini.net) |
#04. (⇧)
THÁI BÌNH YÊU THƯƠNG - Thơ: Hồng Chiên
Lâu rồi con mới được về
Nơi miền xa thẳm vùng quê Thái bình
Vào thu nắng trải lung linh
Đây giàn hoa tím khoe mình trên cao
Thái Bình cây trái ngọt ngào
Mênh mông biển lúa làm nao nao lòng
Cây bòng trĩu quả cành cong
Rau tươi tốt lá chờ mong hái về
Bà con thân thuộc ở quê
Sớm, trưa, chiều tối đi về an vui
Xa quê lòng quá ngậm ngùi
Nghe gà gáy sáng bùi ngùi lắm thay
Lời ru ai hát chiều nay
Êm êm điệu nhạc ngất ngây say rồi
Lặng nghe trong dạ bồi hồi
Thái Bình ta đó xa rồi nhớ thương.
Nơi miền xa thẳm vùng quê Thái bình
Vào thu nắng trải lung linh
Đây giàn hoa tím khoe mình trên cao
Thái Bình cây trái ngọt ngào
Mênh mông biển lúa làm nao nao lòng
Cây bòng trĩu quả cành cong
Rau tươi tốt lá chờ mong hái về
Bà con thân thuộc ở quê
Sớm, trưa, chiều tối đi về an vui
Xa quê lòng quá ngậm ngùi
Nghe gà gáy sáng bùi ngùi lắm thay
Lời ru ai hát chiều nay
Êm êm điệu nhạc ngất ngây say rồi
Lặng nghe trong dạ bồi hồi
Thái Bình ta đó xa rồi nhớ thương.
Đền Tiên La - Thái Bình (ảnh: internet) |
#05. (⇧)
MỜI ANH VỀ THÁI BÌNH QUÊ EM - Thơ: Hoàng Thị Oanh
Anh có về quê mẹ với em không
Thái Bình có cánh đồng dài thẳng tắp
Khi dạo bước chiều buông ta sẽ gặp
Dải lúa vàng cũng sắp được ngả bông
Anh có về quê mẹ với em không
Bên những bãi sông Hồng phù sa đỏ
Màu xanh thẫm của ngô nhiều lắm đó
Nếu bằng lòng mau đến ngỏ Người ơi
Đất nơi đây lịch sử biết bao đời
Tiếng trống giục năm ba mươi Tiền Hải
Lê Quý Đôn bác học được nhắc mãi
Vũ Thục Nương chẳng ngại chống quân thù
Anh có về quê mẹ với thầy bu
Vẫn hăng hái cần cù trong lao động
Tiên La trẩy hội làng thành truyền thống
Rồi chùa Keo thơ mộng đẹp vô ngần
Đất Thái Bình có triệu triệu người dân
Cùng xây dựng tiến dần với thành thị
Thành phố trẻ bên dòng sông Trà Lý
Bánh cáy ngon Làng Nguyễn vị đậm đà
Biển Cồn Vành trải rộng thật bao la
Diêm Điền cảng bà con ta trao đổi
Nhiều hải sản đưa về trong đêm tối
Những con thuyền gấp bội những ngày qua
Quê hương em làn điệu chèo mượt mà
Đang chờ đón hai ta về chia sẻ
Mau cất bước chúng mình tới đây nhé
Góp bàn tay cùng sức trẻ mai này.
Thái Bình có cánh đồng dài thẳng tắp
Khi dạo bước chiều buông ta sẽ gặp
Dải lúa vàng cũng sắp được ngả bông
Anh có về quê mẹ với em không
Bên những bãi sông Hồng phù sa đỏ
Màu xanh thẫm của ngô nhiều lắm đó
Nếu bằng lòng mau đến ngỏ Người ơi
Đất nơi đây lịch sử biết bao đời
Tiếng trống giục năm ba mươi Tiền Hải
Lê Quý Đôn bác học được nhắc mãi
Vũ Thục Nương chẳng ngại chống quân thù
Anh có về quê mẹ với thầy bu
Vẫn hăng hái cần cù trong lao động
Tiên La trẩy hội làng thành truyền thống
Rồi chùa Keo thơ mộng đẹp vô ngần
Đất Thái Bình có triệu triệu người dân
Cùng xây dựng tiến dần với thành thị
Thành phố trẻ bên dòng sông Trà Lý
Bánh cáy ngon Làng Nguyễn vị đậm đà
Biển Cồn Vành trải rộng thật bao la
Diêm Điền cảng bà con ta trao đổi
Nhiều hải sản đưa về trong đêm tối
Những con thuyền gấp bội những ngày qua
Quê hương em làn điệu chèo mượt mà
Đang chờ đón hai ta về chia sẻ
Mau cất bước chúng mình tới đây nhé
Góp bàn tay cùng sức trẻ mai này.
cầu Bo bắc qua Sông Trà Lý - Thái Bình (ảnh: internet) |
#06. (⇧)
VỀ QUÊ HƯƠNG THÁI BÌNH - Thơ: Phùng Nhuận
Em có về đất Thái với anh không
Ta cùng ngắm mặt trời hồng biển lúa
Sông Trà Lý êm đềm như dải lụa
Sóng Cồn Vành đẹp tựa những niềm mơ.
Em có về đất mẹ ngọt tứ thơ
Nong tằm óng trải tơ vàng dưới nắng
Dâu khoe sắc một màu xanh biếc thẳm
Dưới ráng chiều đằm thắm giọng chèo quê.
Nào cùng anh dạo bước dưới chiều hè
Từng con phố nghe giàn ve dạo nhạc
Chìm tiếng mõ Chùa Keo buồn mang mác
Tình quê hương mộc mạc đậm ân tình.
Thái Bình ơi mảnh đất ấy đẹp xinh
Chờ em với cùng bạn mình ghé lại
Anh muốn được cùng em ta sống mãi
Nơi quê nhà mềm mại những lời thơ.
Ta cùng ngắm mặt trời hồng biển lúa
Sông Trà Lý êm đềm như dải lụa
Sóng Cồn Vành đẹp tựa những niềm mơ.
Em có về đất mẹ ngọt tứ thơ
Nong tằm óng trải tơ vàng dưới nắng
Dâu khoe sắc một màu xanh biếc thẳm
Dưới ráng chiều đằm thắm giọng chèo quê.
Nào cùng anh dạo bước dưới chiều hè
Từng con phố nghe giàn ve dạo nhạc
Chìm tiếng mõ Chùa Keo buồn mang mác
Tình quê hương mộc mạc đậm ân tình.
Thái Bình ơi mảnh đất ấy đẹp xinh
Chờ em với cùng bạn mình ghé lại
Anh muốn được cùng em ta sống mãi
Nơi quê nhà mềm mại những lời thơ.
Cánh đồng lúa và người nông dân Thái Bình (ảnh: internet) |
#07. (⇧)
MỜI ANH VỀ QUÊ LÚA - Thơ: Nguyễn Hiền Hương
Anh có về quê lúa với em không?
Quê em đó cánh đồng hoa rực rỡ
Điệu lới lơ ấm lòng như hơi thở
Thái Bình em rạng rỡ tựa xuân hồng
Có ai về Quỳnh Phụ với em không?
Nơi quê ấy mênh mông tình thương mến
Thị trấn em hoa dâu da đan bện
Hương nồng nàn trong vành nón em đan
Có ai qua Trà Lý sóng miên man
Nằm ấp ủ nồng nàn ôm cát trắng
Đỏ phù sa làm dịu đi cái nắng
Giữa trưa hè xuôi thẳng tới Biển Đông
Quê hương em ở tận cuối sông Hồng
Cửa biển ấy ngóng trông tình tha thiết
Hưng Hà đó vùng địa linh nhân kiệt
Lê Quý Đôn bậc kiệt xuất anh tài
Thái Bình nay vững bước tiếp ngày mai
Mời anh đến quê chị hai năm tấn
Thái Bình em sẽ ân cần đón nhận
Bằng tình yêu sâu tận trái tim mình
Gái Thái Bình ( xuỵt) nói khẽ thật là xinh.
Quê em đó cánh đồng hoa rực rỡ
Điệu lới lơ ấm lòng như hơi thở
Thái Bình em rạng rỡ tựa xuân hồng
Có ai về Quỳnh Phụ với em không?
Nơi quê ấy mênh mông tình thương mến
Thị trấn em hoa dâu da đan bện
Hương nồng nàn trong vành nón em đan
Có ai qua Trà Lý sóng miên man
Nằm ấp ủ nồng nàn ôm cát trắng
Đỏ phù sa làm dịu đi cái nắng
Giữa trưa hè xuôi thẳng tới Biển Đông
Quê hương em ở tận cuối sông Hồng
Cửa biển ấy ngóng trông tình tha thiết
Hưng Hà đó vùng địa linh nhân kiệt
Lê Quý Đôn bậc kiệt xuất anh tài
Thái Bình nay vững bước tiếp ngày mai
Mời anh đến quê chị hai năm tấn
Thái Bình em sẽ ân cần đón nhận
Bằng tình yêu sâu tận trái tim mình
Gái Thái Bình ( xuỵt) nói khẽ thật là xinh.
cô gái xinh đẹp bên cánh đồng lúa Thái Bình (ảnh: internet) |
#08. (⇧)
DUYÊN LÚA - Thơ: Kim Long
Về thăm quê lúa Thái Bình
Con tim ăm ắp nghĩa tình nơi đây
Tóc bồng, môi thắm, má hây
Em, làm lãng tử anh ngây ngất rồi.
Mây hồng đang lững lờ trôi
Bên em anh lặng lẽ ngồi tương tư
Ai về đây với Vũ Thư
Hiểu rằng duyên lúa đượm như thế nào!
Ngang trời cánh nắng nghiêng chao
Hình như đã lọt hết vào mắt em
Mưa ơi, đừng nỡ giăng rèm..
Kẻo không có kẻ ướt nhèm dòng châu!
Hoa ơi mãi nhé tươi mầu
Cho vơi những nỗi u sầu thế gian.
Đừng mau sớm nở tối tàn
Kẻo không có kẻ đẫm tràn lệ mi!
Con tim như khẽ thầm thì
Thái Bình duyên lúa..anh si thật rồi!
Con tim ăm ắp nghĩa tình nơi đây
Tóc bồng, môi thắm, má hây
Em, làm lãng tử anh ngây ngất rồi.
Mây hồng đang lững lờ trôi
Bên em anh lặng lẽ ngồi tương tư
Ai về đây với Vũ Thư
Hiểu rằng duyên lúa đượm như thế nào!
Ngang trời cánh nắng nghiêng chao
Hình như đã lọt hết vào mắt em
Mưa ơi, đừng nỡ giăng rèm..
Kẻo không có kẻ ướt nhèm dòng châu!
Hoa ơi mãi nhé tươi mầu
Cho vơi những nỗi u sầu thế gian.
Đừng mau sớm nở tối tàn
Kẻo không có kẻ đẫm tràn lệ mi!
Con tim như khẽ thầm thì
Thái Bình duyên lúa..anh si thật rồi!
Đôi trai gái hạnh phúc trên cánh đồng lúa (ảnh: internet) |
#09. (⇧)
EM MUỐN LÀM DÂU QUÊ LÚA - Thơ: Kiều Trang
Em muốn về quê lúa với anh thôi
Mạ non xanh rì rào trong gió mới
Lúa đang thì mùi thơm hương thoảng tới
Rất nhẹ nhàng và cũng rất đắm say
Em yêu anh và sẽ chẳng đổi thay
Tình yêu ấy em trao anh tất cả
Dẫu một ngày anh thay lòng đổi dạ
Con tim này chỉ yêu mãi thôi anh
Em mong rằng thời gian đừng trôi nhanh
Để em biết thương yêu là như thế
Em sẽ ước cuộc đời chẳng dâu bể
Để cho em được yêu mỗi anh thôi.
Mạ non xanh rì rào trong gió mới
Lúa đang thì mùi thơm hương thoảng tới
Rất nhẹ nhàng và cũng rất đắm say
Em yêu anh và sẽ chẳng đổi thay
Tình yêu ấy em trao anh tất cả
Dẫu một ngày anh thay lòng đổi dạ
Con tim này chỉ yêu mãi thôi anh
Em mong rằng thời gian đừng trôi nhanh
Để em biết thương yêu là như thế
Em sẽ ước cuộc đời chẳng dâu bể
Để cho em được yêu mỗi anh thôi.
cô gái áo dài đạp xe trên cánh đồng lúa (ảnh: internet) |
#10. (⇧)
CHÀO EM CÔ GÁI THÁI BÌNH - Thơ: Nam Nguyễn
Chào em cô gái quê nhà
Chào em cô gái mặn mà dễ thương
Anh đi bao dặm nẻo đường
Vẫn không quên được quê hương Thái Bình
Cò bay thẳng cánh quê mình
Màu xanh cây lúa yên bình quê ta
Anh đi bao dặm đường xa
Quê mình thay thịt đổi da từng ngày
Cày bừa gặt hái sát xay
Công việc nặng nhọc máy thay sức người
Làng quê đổi mới xanh tươi
Quê mà như phố mọi người yên vui
Sông Trà uốn khúc bãi bồi
Phù xa bồi đắp xanh tươi ruộng đồng
Ai không có một dòng sông
Để mà luôn nhớ trong lòng tuổi thơ
Quê mình thay đổi từng giờ
Anh về dệt lại ước mơ năm nào.
Chào em cô gái mặn mà dễ thương
Anh đi bao dặm nẻo đường
Vẫn không quên được quê hương Thái Bình
Cò bay thẳng cánh quê mình
Màu xanh cây lúa yên bình quê ta
Anh đi bao dặm đường xa
Quê mình thay thịt đổi da từng ngày
Cày bừa gặt hái sát xay
Công việc nặng nhọc máy thay sức người
Làng quê đổi mới xanh tươi
Quê mà như phố mọi người yên vui
Sông Trà uốn khúc bãi bồi
Phù xa bồi đắp xanh tươi ruộng đồng
Ai không có một dòng sông
Để mà luôn nhớ trong lòng tuổi thơ
Quê mình thay đổi từng giờ
Anh về dệt lại ước mơ năm nào.
NHỮNG BÀI THƠ HAY VỀ THÁI BÌNH CỦA CƯ DÂN MẠNG
THÁI BÌNH QUÊ TÔI(đang còn cập nhật...)
Thơ: Bùi NiNa
Em sẽ về thăm Thái Bình quê anh
Có làn gió ngọt lành theo hơi thở
Có ruộng lúa người làm nông trăn trở
Có bài thơ rộng mở cánh cò xưa
Họ Bùi ta lặn lội giữa nắng mưa
Gieo hạt giống sớm trưa vùng đất mặn
Cánh đồng muối trắng phau không còn cặn
Đồng lúa vàng như nhắn nhủ cùng ai
Về thăm làng dệt vải ở Phương La
Thăm bãi biển Đồng Châu tựa ngọc ngà
Thăm Chùa Keo tiếng chuông ngân nga mãi
Thăm khu sinh thái Cồn Vành - Cồn Đen ...!
Và thăm làng nghề chạm bạc Đồng Xâm
Làng dệt chiếu Hới như thầm thì mời gọi
Bài thơ này thay cho tiếng nói
Danh tiếng họ BÙI chói lọi ngàn sau.
THÁI BÌNH QUÊ EM
Thơ: Ngân Ngân
Anh ơi hãy ghé quê em
Ngắm đồng lúa chín cùng xem thả diều
Bên thềm nắng ngả về chiều
Hóng con gió mát tình phiêu chao chàng
Cây đa bến nước đầu làng
Bóng dừa tỏa mát anh nàng sóng đôi
Hàn huyên tâm sự ta ngồi
Ngắm trăng in bóng nước trôi lững lờ
Chao anh thề ước mộng mơ
Gửi vào nét chữ vần thơ trao tình
Duyên trời se lại chúng mình
Nguyện cùng sóng bước bình minh rực hồng
Bài thơ họa của Đinh Hữu Lợi
Thái Bình vựa lúa trĩu bông
Vẫy chào lữ khách thăm đồng quê em
Dòng sông nước chảy êm đềm
Cho thuyền anh đến bên em hẹn hò
Bên bờ đê nước ngập to
Thương bông lúa chín cái cò uổng công
Bây giờ đang mùa bão giông
Chờ khi nước cạn bến sông êm đềm
Xa nhau ta nhớ nhau thêm
Đang mùa nước nổi về đêm càng buồn
Em ơi anh sẽ về luôn
Không chờ được nữa muốn hôn em rồi.
THÁI BÌNH ƠI!
Thơ: Nguyễn Thanh Ru
Thái Bình đất ít người đông
Biển thời chút xíu, ngòi sông không nhiều
Tài nguyên đâu có bao nhiêu
Dựa vào nông nghiệp là điều chờ mong.
Cấy trồng vất vả long đong
Gió mưa bão lũ đau lòng bà con
Không rừng cũng chẳng núi non
Người khôn của hiếm vẫn còn khó ghê.
Lâu lâu có dịp trở về
Thương quê với những bộn bề nghĩ suy
Từ đất này ta ra đi
Luyến lưu để lại những gì tuổi thơ.
Nhớ sao tiếng mẹ ầu ơ
Thương cha lam lũ sớm trưa ngoài đồng
Chị em nghĩa thắm tình nồng
Mẹ cha chăm sóc vun trồng chăm nom.
Một mình ta vào Sài Gòn
Thái Bình yêu dấu mãi còn chờ trông
Sau khi chị cả lấy chồng
Ba em nhỏ anh bế bồng vui chơi
Lớn lên mỗi đứa một nơi
Nhớ yêu lắm Thái Bình ơi Thái Bình!
ANH SẼ VỀ
Thơ: Giáp BN
Anh sẽ về nơi ấy để thăm em
Nơi quê mẹ dịu mềm bông lúa chín
Khi hạ về tiếng ve sầu bịn rịn
Dạo tiếng đàn lưu luyến dắt dìu em
Anh sẽ về em ạ lối đê quen
Cùng dạo bước ngắm sáo diều trong gió
Cùng em nghe làn hương nồng lá cỏ
Mỗi chiều về bày tỏ vạn lời yêu
Anh sẽ về nơi ấy chốn phiêu diêu
Trao và nhận thật nhiều từ em đấy
Để mộng mơ cả cuộc đời sóng dậy
Mãi ngọt ngào từ ấy chốn yêu thương
Hạ sang rồi ngàn vạn những tơ vương
Cài trên tóc quyện làn hương quen dấu
Anh sẽ về để cuộc đời neo đậu
Mãi yên bình nương náu trọn đời yêu!!!
Qua chùm thơ viết về quê hương Thái Bình, iini.net hi vọng các bạn sẽ biết nhiều hơn, thêm yêu hơn vùng đất nổi tiếng này. Và đừng quên chia sẻ cảm xúc của mình ở phần bình luận bên dưới nhé!..
Điệu chèo vang vọng vấn vương cánh cò...
.....
Đất năm tấn ngày mai trẩy hội
Thơ với đời vịnh đối vần gieo
Vươn vai thoát cảnh đói nghèo
Tấm gương trong sáng noi theo để đời .
Về QUỲNH PHỤ ấy nơi đất bãi
Qua QUỲNH CÔI miết mải ĐÔNG HƯNG
Khắp nơi khí thế tưng bừng
Giao lưu thơ phú rưng rưng thân tình .
Kìa THÁI THUỴ kề mình thành phố
Và VŨ THƯ đất tổ chùa KEO
Dù cho chưa thoát hết nghèo
Cũng về trẩy hội hò reo đối vần .
Cùng HÀ NỘI bạn thân HƯNG HẢI
Núi TUYÊN QUANG đất bãi HƯNG YÊN
Thi đàn giao kết mọi miền
Cùng mơ cùng mộng thần tiên với đời .
Mừng sinh nhật mọi nơi đều chúc
Thơ THÁI BÌNH bước bục vinh quang
Lời hay ý ngọt trình làng
Nắm tay đoàn kết đeo mang tình đời !
Gió lộng diều ai bay cao quá
Nhả tiếng tơ lòng vẳng xa xa
Đồng quê năm tấn cò bay mỏi
Thái Bình em đó đón anh qua
Hội làng trống giục vui xuân mới
Trai tài gái sắc mặt như hoa
Điệu chèo nâng bổng hồn thi sĩ
Ai về nhớ mãi khúc dân ca !
Tôi đã yêu, cô gái Thái bình
Môi hồng, má thắm, mắt đa tình
Thắt đáy, lưng ong, xinh đẹp quá
Trên thảm lúa vàng, em hóa tiên....
Quê hương 5 tấn Thái Bình em ơi!
Ngày mai mình gặp nhau rồi.
Cho nhau môi thắm nụ hồng trên môi....
hì.. Đợi anh về nhé em ơi. ..
Về nhé em nơi ấy một miền quê
Bao tháng năm vẫn bộn bề nhung nhớ
Nơi mẹ cha tặng cho anh nhịp thở
Tiếng ầu ơ ru bỡ ngỡ đầu đời
Thái Bình ơi! thân thương quá gọi mời
Điệu hát chèo ngọt lời người yêu dấu
Bến đò xưa nhắn tình ai neo đậu
Tuổi thơ ngây nung nấu bước quay về
Đàn trâu chậm thong thả bước triền đê
Khói oằn cong mỗi chiều hè nhạt nắng
Tháng ngày xa khắc tình quê thầm lặng
Thèm chát chao văng vẳng tiếng gà trưa
Dòng sông Trà thuyền xuôi ngược đón đưa
Sáo diều ai khơi đủ vừa tim nhớ
Quê hương ơi… ta một đời mang nợ
Bao năm rồi trăn trở gót cuồng quay
Về nhé em vui ấm lại bàn tay
Ôn kỷ niệm của những ngày xưa cũ
Bữa đói no đắng cay thời nếm đủ
Bao canh trường trốn ngủ viết vần thơ
Đời gió giông lên xuống bởi dại ngơ
Chỉ quê hương vòng tay chờ đợi đón
Bước thiên di nặng lòng ta giữ trọn
Ân tình này gói gọn khắc trong tim !
09/7/2017
Vũ Xuân Hoà
CHA MẸ
Không ai là tự sinh ra
Có cha mẹ, mới có ta có mình
Bầu trời Nhật - Nguyệt quang minh
Mặt đất Cha - Mẹ trường sinh phúc dầy.
Tác giả: Văn Trầm
Đồng xanh bát ngát nối rạng cây
Trai tài luyện bút tô thêm cảnh
Gái sắc nghiêng mình đẹp lên thơ
Hôm qua về đến Thái Bình
Vô tình gặp lại cô mình ngày xưa
Trên vai nặng một gánh dưa
Mừng mừng, tủi tủi như vừa mới xa.
Thái Bình ơi! Nơi anh tới bao lần
Vẫn như bỡ ngỡ lạ quen bao độ
Bởi tại hữu duyên con đò bến nhớ
Nơi ngọt ngào lưu luyến điệu Dân Ca
Đi đến ra về xao xuyến thiết tha
Câu Chèo Cổ thuận hòa tình năm tháng
Yểu điệu ngọt ngào xốn xang lãng mạn
Nguyên nét chiêm mùa thơm ngát Hương Quê
Mỗi bận ghé thăm thêm những say mê
Lúa nếp hoa vàng tình quê đằm thắm
Ngọt lịm bánh gai đậm đà tình lặng
Hương cốm thơm, đậm nét đẹp Thái Bình
Tình Thu luyến láy mỗi sáng bình minh
Chiêng chao nhớ, bởi hữu tình lơi lả
Nét đẹp quê em lung linh hoa lá
Thi thoảng gửi bài thỏa nhớ đầy đong...
Thái bình ai tới vượt đê
Lội được sông lớn ghé về thăm em
Thơm mùi bùn đất quanh năm
Đổi lại hương lúa phóng tầm mắt xa
Tre xanh vọng tiếng ơi à
Cánh cò dang thẳng bao la chân trời
Mặn nồng những vị mồ hôi
Là vựa thóc lớn gửi nơi chiến trường
Tình người chân chất mến thương
Lòng con gái đảm má hường thủy chung
Nam chiều sóng vỗ mênh mông
Đêm trăng nguyệt tỏ khúc sông ân tình
Nghiêng trong vành nón lá xinh
Hàm răng ai trắng nụ tình ngất ngây
Sáng trong ánh mắt đặn đầy
Cái nhìn êm ái tỏ bầy nội tâm
Thái bình ngọt cả thơ ngâm
Điệu chèo tơ lụa âm vang mãi truyền
Phía đông biển rộng hiên ngang
Phía tây hùng vĩ những trang sử vàng
Mến người hãy vượt sông sang
Đò ngang mở lái đón chàng về thăm.
Thơ Vương Thu Thủy
Một thoáng hồn quê ở Thái Bình
No đòng Lúa thả dáng ngời xinh
Bồ Câu nhớ bạn lòng thương cảm
Chợt đến rồi đi vẫn thắm tình.
KHÔNG CẦN BIẾT BỐ CHÁU LÀ AI..
Nghe đồn ở đất Thái Bình
Ruộng nương màu mỡ người xinh khá nhiều
Dịu dàng là lượt đáng yêu
Hội thơ có hẳn mười Kiều.. rất thơm
Mỗi người một vẻ đáng gờm
Lò tôn cực đại nước sơn bóng lừ
Eo thon mông bự chảng như
Cặp chum chứa nước làm từ Bình Dương
Nàng nào cũng ngọt như đường
Thịt thơm mềm mại nước xương rất mùi
Chí ta thì rất ham vui
Mấy lần muốn vác khoai vùi thử xem..
Giờ thu gọi gió lay rèm
Heo heo sương xuống muốn bem một nàng
Nhảy đò xuôi bến sang ngang
Chân xiêu mà lộn vào làng ghé thăm..
Mười em có hiểu được rằng
Đây mà đã chén rụng răng vẫn mần
Không nhai thì cứ ngồi mân
Nún tu day rứt... có ngần ngại đâu
Khi đi đã quyết trong đầu
Một khi đã máu... ai sầu kệ ai...
Em xin giới thiệu tên mình An Thanh
Thơ hài chẳng giỏi đã đành
Thơ tình viết mãi chẳng thành bài thơ
Nữa đời vẫn còn bơ vơ
Đầu ba đít bốn nhưng khờ như nai
Bởi do nhút nhát ế hoài
Thật lòng thích thơ hội này lắm cơ
Em xin giới thiệu sơ sơ
Tính tình thường hay mộng mơ thích hài
Nhưng nhìn dáng vẻ bên ngoài
Gói gọn bốn chữ "xấu zai nhất làng "
Xin chúc các bác đẹp sang
Cùng với các thím đoan trang dịu dàng
Cuối cùng chúc luôn chủ trang
Mọi điều tốt đẹp ngập tràn yêu thương
Chúc cho đời mãi màu hồng
Nhà nhà hạnh phúc mãi không phai nhoà
Người người mãi tươi như hoa
Chúc luôn trang thơ hội ta vững bền.
Về thăm quê lúa hôm nay
Thênh thang ta bước một ngày chớm Thu
Hạ đi vương chút mây mù
Đất trời như thể nhẹ ru lòng người
Rất nhiều cảnh vật vui tươi
Thăm đền bác học muôn đời vang danh
Cháu con với tấm lòng thành
Nén nhang dâng lễ mà canh cánh lòng
Ra về còn giữ niềm mong
Khi nào có dịp sẽ vòng lại sau
Thái Bình lưu mãi trong đầu
Tình người thân thiện hỏi đâu sánh bằng !
Quê hương năm tấn lúa nhiều bông to
Thái bình có cây cầu bo
Quê hương phát triển nhà to cao tầng
Đường rộng phố mới hơn xưa
Đi về lạc lối người đưa tiễn mình.
Chẳng còn nghe tiếng trống chèo
Sân đình giờ đã vắng teo bóng người
Hương tàn vẫn tiếc hoa tươi
Gặp nhau quên cả nụ cười héo hon
Đêm qua mơ giấc cỏn con
Ta về quê lúa ai còn nhớ không?
Lũ đầu nguồn đục cuối sông
Lặng nghe sóng vỗ trong lòng câu ca
Chị Hai năm tấn đã già
Đường lên vũ trụ cũng xa lắm rồi...
Thái Bình à Thái Bình ơi
Tìm đâu ra "đất ăn chơi"... bây giờ?