Thơ miêu tả hoa Lộc Vừng nở rộ bên bờ Hồ Gươm thật đẹp & lãng mạn

29/1/18
(iini.net) Những bài thơ miêu tả vẻ đẹp của cây lộc vừng bên bờ hồ Gươm (hồ Hoàn Kiếm), cùng với đó là những vần thơ tình lãng mạn gắn liền với vẻ đẹp của hoa lộc vừng.

Hồ Gươm thật đẹp và độc đáo với Hoa Lộc Vừng. Tháng 3 về, lộc vừng bắt đầu thả từng chùm hoa đỏ rực khiến Ta sững sờ. Và cuối Thu, như chiều lòng người, lộc vừng lại nở một lần nữa thật rực rỡ.

thơ cây lộc vừng bên hồ Gươm
thơ cây lộc vừng bên hồ Gươm (ảnh: internet)

xem thêm: Thơ hoa Lộc Vừng hay, chùm thơ tình mùa hoa lộc vừng lãng mạn

01.

HOA LỘC VỪNG HỒ HOÀN KIẾM

Thơ: Thiều Thu Hằng

Đung đưa trong gió cuối thu
Rèm hoa bung nở như ru mặt hồ
Màu tươi thắm đỏ không ngờ
Hồ Gươm thơ mộng điểm tô sắc ngời

Lộc vừng nở rộ buông lơi
Hoàng hôn lặng gió nắng rời chân mây
Giữa đêm hoa đẹp ngất ngây
Ban mai sương ngậm rắc rây mặt hồ

Cánh hoa đỏ rực lô nhô
Nhẹ nhàng trải thảm ven hồ ...lối đi
Tháng mười tháng của tình si
Lộc vừng yêu dấu đến thì nở hoa

Thắm đỏ quyến rũ mượt mà
Níu chân du khách thiết tha Kiếm Hồ.






02.

HOA LỘC VỪNG BÊN HỒ GƯƠM

Thơ: Phương Lý

Đây hồ Gươm, trái tim của Thủ đô
Đã xa cách, bao năm rồi vẫn nhớ
Những kỷ niệm bỗng ùa về khắc khoải
Tuổi mộng mơ ký ức một mối tình .

Hoa Lộc vừng rực rỡ dưới bình minh
Anh khẽ nhặt, ghép thành trái tim đỏ
Xin dâng tặng cho người yêu bé nhỏ
Suốt đời này anh chỉ có em thôi.

Tay trong tay, lòng xao xuyến bồi hồi
Em e ấp, nấp sau mành hoa rủ
Trong đáy mắt, tình yêu cuộn dâng lũ
Đấy cánh hoa trôi về phía tháp Rùa.

Thoáng bình yên, buông bỏ mọi ganh đua
Niềm tin đến, tương lai ở phía trước
Tình yêu, tuổi trẻ, quê hương đất nước
Hoà quyện nhau giữa cảnh sắc hồ Gươm.

Rồi xa nhau, chiến tranh anh lên đường
Biên giới phía Bắc không quay về nữa
Mang theo mối tình hoa Lộc vừng đỏ
Cùng trái tim em tan nát đợi chờ....

hoa lộc vừng rụng đỏ bờ hồ Gươm
hoa lộc vừng rụng đỏ bờ hồ Gươm (ảnh: internet)

03.
GÓP MỘT MÀU XUÂN
Thơ: Nguyễn Thị Thuần

Mùa xuân về giữa khung trời
Mặt hồ đỏ bóng hoa rơi Lộc Vừng
Lặng thầm từng nốt rưng rưng
Gió qua xao động điểm từng đài hoa

Nổi trôi góc cạnh chiều xa
Mùa xuân điểm xuyết lụa là chân dung
Đẩy lùi vọng tưởng đỉnh chung
Ngồi bên hồ lặng điệp trùng Ly Tao

Giữa ngày mà rất chiêm bao
Hồ Gươm phong nhụy lối vào Điển Kinh
Cỏ xanh vây kín an bình
Nét phong rêu nhuộm đăng trình lối xưa

Thoảng nghe tiếng trúc xa đưa
Lung linh từng đợt hoa mùa phiêu du
Đan thêu mặt nước hư phù
Cõi hồn lắng đọng thiền tu cuộc tình .

Bờ hồ Gươm có hai cây lộc vừng rất to, nhiều năm tuổi, có chín gốc... Hoa nở 2 lần trong một năm vào cuối Xuân đầu Hè và cuối Thu đầu Đông khoảng tháng 2 và tháng 10 dương lịch.
Hoa nở khi hoàng hôn buông xuống.. Nắng tắt... Sương mù dày đặc. Giữa đêm là thời điểm hoa nở đẹp nhất... Sáng sớm hoa tàn rụng... Cánh hoa rơi lả tả xuống mặt hồ yên ả và trải thảm đỏ trên lối đi bên hồ.
Sẽ là rất đáng tiếc cho những ai đã đến Hà Nội ... ở Hà Nội mà không biết và không được chiêm ngưỡng hoa của cây lộc vừng nổi tiếng ở bờ Hồ Gươm.
Dương Ngọc Thái
Dương Ngọc Thái
Bạn vừa xem Thơ miêu tả hoa Lộc Vừng nở rộ bên bờ Hồ Gươm thật đẹp & lãng mạn trên trang web iini.net, được thành viên Dương Ngọc Thái biên tập vào lúc 2018-01-29T15:23:00Z [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-18T15:28:29Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 1 bình luận cho bài viết "Thơ miêu tả hoa Lộc Vừng nở rộ bên bờ Hồ Gươm thật đẹp & lãng mạn"
  1. HƯƠNG THỜI GIAN

    Lộc vừng ơi hoa nở đỏ ven hồ
    Sao em lại rủ lòng bên bờ vắng ?
    Mặt Hồ Gươm ngày nao phơi phẳng lặng
    Mà sao lòng chẳng lắng nhịp phách yêu ?

    Kỷ niệm xưa…vẫn còn đó những chiều
    Hai đứa ngồi bên nhau cùng nguyện ước
    Hương yêu về cho mây vừa ướt ướt
    Nụ hôn trao còn mướt cả ngày sau !

    Con đường yêu chợt gió lùa mưa mau
    Nên tim vẫn thổn thức đau mùa cũ
    Đã đồng rồi…sao còn dâng nước lũ
    Cho nặng lòng…để liễu rủ mi cay !

    Se sắt lòng…hòa với gió heo may
    Tim đơn côi…hòa vào đêm trăng vỡ
    Nghe miên man…đắng lòng từng hơi thở
    Em có về qua bến lở ngày xưa ?

    Bóng mù u còn ướt đẫm sương mù
    Bến cô đơn…em bỏ làng đi mãi
    Nay đắp bồi dòng phù sa hoang hoải
    Nhớ em nhiều chẳng nói…quặn dòng mơ !
Gửi bình luận

Sửa bài đăng