Thơ viết về đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
THƠ HAY VỀ NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ
Chỉ một từ "CŨ" thôi, cho dù là từ đó áp dụng với bất kỳ thứ gì, trong hoàn cảnh nào cũng khiến người ta liên tưởng đến sự không hoàn hảo, cũng chẳng còn nguyên vẹn nữa, thế nên họ đương nhiên coi giá trị thứ đó chẳng còn là bao nữa.
Chủ đề "CŨ" ấy giờ đây còn được dùng để gọi tên những người đàn bà đã qua ít nhất là một lần đổ vỡ, và tuổi đời cũng không còn trẻ nữa. Vậy nhưng tâm hồn họ liệu có còn giá trị ?
Xin thưa rằng: Đàn bà cũ đúng là họ chẳng còn nguyên vẹn nữa, bởi lẽ tuổi thanh xuân của họ đã trao trọn cho mối tình trước khi đổ vỡ rồi, họ đã dành cả tình yêu, niềm tin và thể xác, sự hy vọng, tất cả những gì mà họ có, để rồi khi sụp đổ, họ trở nên hụt hẫng, đau khổ và tuyệt vọng. Thế nhưng từ sâu thẳm trái tim mình, họ vẫn khao khát được yêu thương, được che chở.
thơ đàn bà đã cũ, cảm nhận về người phụ nữ đã có tuổi (ảnh: internet) |
Trải qua một lần dang dở, người đàn bà cũ đã có tuổi trở nên mạnh mẽ hơn, nhìn đời một cách nghiêm túc hơn, biết lẽ sống hơn và hiểu được giá trị của cuộc sống cũng như hạnh phúc hơn. Với họ, dù đã là đàn bà cũ, nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp tiềm ẩn trong con người họ, nhân cách và tâm hồn của họ vẫn đẹp biết bao. Cũng vì lẽ đó mà họ vẫn được rất nhiều người yêu mến, họ vẫn là điểm đến của những người đàn ông muốn có một gia đình hạnh phúc.
Thấu hiểu được nỗi lòng và giá trị của người đàn bà cũ, đã có rất nhiều tác phẩm Thơ ra đời, trong đó có rất nhiều tác giả chính là "Người đàn bà cũ", họ mượn thơ để trải lòng và cũng là khảng định bản thân mình.
Xin mời Quý vị cùng đến với chùm Thơ về đàn bà đã cũ, cảm nhận về người đàn bà đã có tuổi, để có được cái nhìn sâu sắc hơn về họ!
Thu Hà
thơ viết về người đàn bà cũ (ảnh: internet) |
#01. (⇧)
ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Nguyễn Hoàng
Đàn bà cũ thân xác chẳng vẹn nguyên
Như cỏ dại ven mặt đường cằn cỗi
Đàn bà cũ không nhắc về lầm lỗi
Chỉ biết tương lai tươm tất những vết tỳ
Đàn bà cũ thấu đáo những nghĩ suy
Tình yêu đẹp là những điều xa xỉ
Chỉ biết lắng nghe câu chuyện tình chung thủy
Chỉ biết lặng im chờ đón những vui buồn
Đàn bà cũ nước mắt chẳng trào tuôn
Rơi lặng lẽ chông chênh màn đêm tối
Đàn bà cũ không biết gì nói dối
Những vết môi son tô điểm nhạt má hường
Đàn bà cũ giấu nhẹm những niềm thương
Nhưng đã yêu thì bất cần so sánh
Chỉ biết trái tim trải dài đôi quang gánh
Bão táp mưa sa chẳng ngại những thăng trầm
Đàn bà cũ đôi lúc chỉ lặng câm
Chẳng phân bua về cuộc đời dối trá
Đàn bà cũ cười tươi sao lạ quá
Một thủa yêu người rơi rụng dưới trời Thu.
Như cỏ dại ven mặt đường cằn cỗi
Đàn bà cũ không nhắc về lầm lỗi
Chỉ biết tương lai tươm tất những vết tỳ
Đàn bà cũ thấu đáo những nghĩ suy
Tình yêu đẹp là những điều xa xỉ
Chỉ biết lắng nghe câu chuyện tình chung thủy
Chỉ biết lặng im chờ đón những vui buồn
Đàn bà cũ nước mắt chẳng trào tuôn
Rơi lặng lẽ chông chênh màn đêm tối
Đàn bà cũ không biết gì nói dối
Những vết môi son tô điểm nhạt má hường
Đàn bà cũ giấu nhẹm những niềm thương
Nhưng đã yêu thì bất cần so sánh
Chỉ biết trái tim trải dài đôi quang gánh
Bão táp mưa sa chẳng ngại những thăng trầm
Đàn bà cũ đôi lúc chỉ lặng câm
Chẳng phân bua về cuộc đời dối trá
Đàn bà cũ cười tươi sao lạ quá
Một thủa yêu người rơi rụng dưới trời Thu.
Anh chọn em giữa dòng đời lận đận.. |
#02. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Phú Sĩ
Anh chọn em người đàn bà đã cũ.
Con tim chai sần tâm hồn chẳng vẹn nguyên
Nhưng trong lòng chẳng nhuốm chút ưu phiền.
Đầy khát khao chưa biết nhường số phận
Anh chọn em giữa dòng đời lận đận
Biết yêu thương nước mắt cũng từng rơi
Tim hằn sâu bao vết cắt cuộc đời
Miệng vẫn tươi cười hồn nhiên bước tiếp
Anh chọn em giữa ngàn trùng sóng biếc
Nơi cuối cùng cơn bão biễn đi qua
Dẫu đò chiều nghe cũng lắm xót xa
Trong tận cùng nỗi đau còn thắm đỏ
Anh chọn em khi vườn yêu bỏ ngõ
Khi trong lòng em buông bỏ tình xưa
Nhưng nỗi niềm riêng chưa vơi hết cõi lòng
Luôn vươn đến một chân trời khát vọng
Anh chọn em dẫu tình nồng chẳng thắm
Giữa dòng đời đã thấm đẫm lệ rơi
Trái tim kia băng giá giữa mù khơi
Em cố gượng chẳng bao giờ vấp ngã...
Anh chọn em chẳng có điều chi lạ
Người đàn bà đã chạm đá trên sông
Em khát khao hạnh phúc mãi bên lòng
Thêm một lần cho hoa ươm chồi mộng..
Con tim chai sần tâm hồn chẳng vẹn nguyên
Nhưng trong lòng chẳng nhuốm chút ưu phiền.
Đầy khát khao chưa biết nhường số phận
Anh chọn em giữa dòng đời lận đận
Biết yêu thương nước mắt cũng từng rơi
Tim hằn sâu bao vết cắt cuộc đời
Miệng vẫn tươi cười hồn nhiên bước tiếp
Anh chọn em giữa ngàn trùng sóng biếc
Nơi cuối cùng cơn bão biễn đi qua
Dẫu đò chiều nghe cũng lắm xót xa
Trong tận cùng nỗi đau còn thắm đỏ
Anh chọn em khi vườn yêu bỏ ngõ
Khi trong lòng em buông bỏ tình xưa
Nhưng nỗi niềm riêng chưa vơi hết cõi lòng
Luôn vươn đến một chân trời khát vọng
Anh chọn em dẫu tình nồng chẳng thắm
Giữa dòng đời đã thấm đẫm lệ rơi
Trái tim kia băng giá giữa mù khơi
Em cố gượng chẳng bao giờ vấp ngã...
Anh chọn em chẳng có điều chi lạ
Người đàn bà đã chạm đá trên sông
Em khát khao hạnh phúc mãi bên lòng
Thêm một lần cho hoa ươm chồi mộng..
#03. (⇧)
ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Trần Văn Nghệ
Đàn bà cũ... đâu còn mơ mộng
Phận đơn côi lẻ bóng một mình
Một mình đơn lẻ một mình
Khát khao, khao khát bóng hình người yêu.
Đàn bà cũ...diễm kiều một thuở
Thời gian trôi, Xuân lỡ tàn phai
Đâu còn ngà ngọc hình hài
Tô chút son phấn đỡ phai sắc hồng.
Đàn bà cũ... không bồng bềnh tóc
Mỗi đêm về thầm khóc đơn côi
Nhớ về ngày ấy giao bôi
Mà giờ lẻ bóng, cuộc đời xót xa.
Đàn bà cũ... ấy là đau khổ
Chỉ âm thầm, thổ lộ cùng ai?
Dẫu còn một chút Xuân Đài
Người ơi thấu tỏ tim ai đập cùng?
Đàn bà cũ... vẫn rung ngõ ái
Dù tình kia chai sạn khổ đau
Cầu trời ban phép nhiệm màu
Đem yêu thương đến, hố sâu lấp đầy.
Đàn bà cũ... như cây trong bão
Trải gió rung lảo đảo mưa tuôn
Gồng thân chớp bể mưa nguồn
Kiên cường chống chọi với muôn lẽ đời.
Đàn bà cũ... thép tôi qua lửa
Tâm thét gào, lòng cứa niềm đau
Trải qua muôn vạn sắc màu
Vẫn lung linh giữ nhịp cầu yêu thương.
Đàn bà cũ... can trường vững bước
Đâu sợ gì nước ngược, dòng xuôi
Tình yêu vẫn mãi dưỡng nuôi
Mong tìm một nửa suốt đời thủy chung.
Phận đơn côi lẻ bóng một mình
Một mình đơn lẻ một mình
Khát khao, khao khát bóng hình người yêu.
Đàn bà cũ...diễm kiều một thuở
Thời gian trôi, Xuân lỡ tàn phai
Đâu còn ngà ngọc hình hài
Tô chút son phấn đỡ phai sắc hồng.
Đàn bà cũ... không bồng bềnh tóc
Mỗi đêm về thầm khóc đơn côi
Nhớ về ngày ấy giao bôi
Mà giờ lẻ bóng, cuộc đời xót xa.
Đàn bà cũ... ấy là đau khổ
Chỉ âm thầm, thổ lộ cùng ai?
Dẫu còn một chút Xuân Đài
Người ơi thấu tỏ tim ai đập cùng?
Đàn bà cũ... vẫn rung ngõ ái
Dù tình kia chai sạn khổ đau
Cầu trời ban phép nhiệm màu
Đem yêu thương đến, hố sâu lấp đầy.
Đàn bà cũ... như cây trong bão
Trải gió rung lảo đảo mưa tuôn
Gồng thân chớp bể mưa nguồn
Kiên cường chống chọi với muôn lẽ đời.
Đàn bà cũ... thép tôi qua lửa
Tâm thét gào, lòng cứa niềm đau
Trải qua muôn vạn sắc màu
Vẫn lung linh giữ nhịp cầu yêu thương.
Đàn bà cũ... can trường vững bước
Đâu sợ gì nước ngược, dòng xuôi
Tình yêu vẫn mãi dưỡng nuôi
Mong tìm một nửa suốt đời thủy chung.
Đàn bà cũ ... một tâm hồn tan tác (ảnh: internet) |
#04. (⇧)
ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Bành Thị Nòi
Đàn bà cũ, đêm về hay uất nghẹn
Nghĩ chuyện đời mà ngỡ thẹn lòng đau
Những khát khao giữa buổi tối không màu
Chân lý sống in mái đầu thêm bạc
Đàn bà cũ ... một tâm hồn tan tác
Muốn được yêu mà tuổi trạc đã nhiều
Cũ thì sao ... mơ mộng mỗi sớm chiều
Thỏa cơn khát cho tình yêu chớm nở
Đàn bà cũ ... trong duyên tình tan vỡ
Trót cùng đường trả món nợ thời gian
Bao ngày qua ngấn lệ mãi ngập tràn
Cánh chim nhỏ trót theo đàn lạc mất
Đàn bà cũ ... giữa quãng đời tất bật
Sớm nhọc nhằn, ngày quần quật bước đi
Để canh khuya thao thức muốn ước gì
Tìm hạnh phúc, đông lạnh ghì vai áo
Đàn bà cũ ... nhiều khi sao khờ khạo
Nghe nhạc buồn mà mắt đảo cuồng điên
Hãy thả mau xóa sạch những ưu phiền
Niềm khát vọng tình trinh nguyên trong trắng
Đàn bà cũ ... phơi mình qua tia nắng
Đôi má hồng vẫn cứ gắng chờ ai
Như làn mưa đợi chút gió trông hoài
Như nắng hạ đã miệt mài đợi mãi
Đàn bà cũ ... cho mình là ngây dại
Tựa trẻ thơ trắng đẹp mãi nụ cười
Như tình đầu tuổi ấy ngày đôi mươi
Đâu có cũ ! Tìm mong người sưởi ấm.
Nghĩ chuyện đời mà ngỡ thẹn lòng đau
Những khát khao giữa buổi tối không màu
Chân lý sống in mái đầu thêm bạc
Đàn bà cũ ... một tâm hồn tan tác
Muốn được yêu mà tuổi trạc đã nhiều
Cũ thì sao ... mơ mộng mỗi sớm chiều
Thỏa cơn khát cho tình yêu chớm nở
Đàn bà cũ ... trong duyên tình tan vỡ
Trót cùng đường trả món nợ thời gian
Bao ngày qua ngấn lệ mãi ngập tràn
Cánh chim nhỏ trót theo đàn lạc mất
Đàn bà cũ ... giữa quãng đời tất bật
Sớm nhọc nhằn, ngày quần quật bước đi
Để canh khuya thao thức muốn ước gì
Tìm hạnh phúc, đông lạnh ghì vai áo
Đàn bà cũ ... nhiều khi sao khờ khạo
Nghe nhạc buồn mà mắt đảo cuồng điên
Hãy thả mau xóa sạch những ưu phiền
Niềm khát vọng tình trinh nguyên trong trắng
Đàn bà cũ ... phơi mình qua tia nắng
Đôi má hồng vẫn cứ gắng chờ ai
Như làn mưa đợi chút gió trông hoài
Như nắng hạ đã miệt mài đợi mãi
Đàn bà cũ ... cho mình là ngây dại
Tựa trẻ thơ trắng đẹp mãi nụ cười
Như tình đầu tuổi ấy ngày đôi mươi
Đâu có cũ ! Tìm mong người sưởi ấm.
Thơ người đàn bà đã cũ hay (ảnh: internet) |
#05. (⇧)
TÔI CHỌN NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Mai Hắc Bộ
Tôi sẽ chọn...những người đàn bà cũ
Ở nơi họ, luôn ấp ủ khát khao
Mang bên mình...một lối sống thanh tao
Mà bấy lâu họ ước ao, hoài bão
Tấm chân tình trung thực không huyên ảo
Trái tìm nhàu...họ chao đảo buồn đau
Vết thương lòng, dấu cắt vẫn hằn sâu
Luôn bên họ...đôi hàng châu, cạn ráo !
Cuộc đời họ như đời tan xác pháo
Vui cho người...mặc áo gấm vu quy
Tiếng nổ giòn mừng giây phút lâm li
Song cuộc vui...rồi thì ra thùng rác !
Tôi sẽ chọn...mặc người đời phản bác
Người đàn bà, vẫn đầy ắp tình thương
Ở bên họ tôi sẽ mãi bình yên
Vì con tim...đau nhiều...không thể nữa.
Ở nơi họ, luôn ấp ủ khát khao
Mang bên mình...một lối sống thanh tao
Mà bấy lâu họ ước ao, hoài bão
Tấm chân tình trung thực không huyên ảo
Trái tìm nhàu...họ chao đảo buồn đau
Vết thương lòng, dấu cắt vẫn hằn sâu
Luôn bên họ...đôi hàng châu, cạn ráo !
Cuộc đời họ như đời tan xác pháo
Vui cho người...mặc áo gấm vu quy
Tiếng nổ giòn mừng giây phút lâm li
Song cuộc vui...rồi thì ra thùng rác !
Tôi sẽ chọn...mặc người đời phản bác
Người đàn bà, vẫn đầy ắp tình thương
Ở bên họ tôi sẽ mãi bình yên
Vì con tim...đau nhiều...không thể nữa.
Nàng mơ về nơi ấy phía trời Ngâu.. |
#06. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ...CHỜ ĐỢI...BÓNG THỜI GIAN - Thơ: Phú Sĩ
Bụi thời gian thấm dần đôi má nhạt
Người đàn bà man mác đợi chiều rơi
Mắt nhìn về miền ký ức xa xôi
Như mong mỏi dòng đời đang xa khuất
Bóng thời gian vụt qua rồi vội mất
Tuổi đá buồn còn hư thực trong nhau
Nửa đời xuân chưa thắm đã nhạt màu
Trong tầm mắt như trao dòng lệ thắm
Áo thời gian đã một lần ướt đẫm
Nắng hong vàng mùa khát vọng tình thâm
Người đàn bà mỗi chiều vẫn tịnh tâm
Như muốn tỏ nỗi lòng trong tâm khảm
Dòng thời gian cuốn đi màu ảm đạm
Chắc hiểu dùm trong sâu thẳm tâm tư
Nàng vẫn chờ vẫn đợi cuối chân trời
Điều kỳ tích lại về nơi quá khứ ....
Bóng thời gian của một thời lữ thứ
Bước phong trần chẳng giữ được tình sâu
Nàng mơ về nơi ấy phía trời Ngâu
Mong một lần được qua cầu Ô thước.
Người đàn bà man mác đợi chiều rơi
Mắt nhìn về miền ký ức xa xôi
Như mong mỏi dòng đời đang xa khuất
Bóng thời gian vụt qua rồi vội mất
Tuổi đá buồn còn hư thực trong nhau
Nửa đời xuân chưa thắm đã nhạt màu
Trong tầm mắt như trao dòng lệ thắm
Áo thời gian đã một lần ướt đẫm
Nắng hong vàng mùa khát vọng tình thâm
Người đàn bà mỗi chiều vẫn tịnh tâm
Như muốn tỏ nỗi lòng trong tâm khảm
Dòng thời gian cuốn đi màu ảm đạm
Chắc hiểu dùm trong sâu thẳm tâm tư
Nàng vẫn chờ vẫn đợi cuối chân trời
Điều kỳ tích lại về nơi quá khứ ....
Bóng thời gian của một thời lữ thứ
Bước phong trần chẳng giữ được tình sâu
Nàng mơ về nơi ấy phía trời Ngâu
Mong một lần được qua cầu Ô thước.
Thơ viết về người đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
#07. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Đỗ Thủy
Người đàn bà đã cũ
Rách nát chẳng vẹn nguyên
Chai sạn cả con tim
Nhưng chưa hề gục ngã
Với cuộc đời họ đã
Yêu thương trọn tấm lòng
Nước mắt vẫn lưng tròng
Nỗi đau không biên giới
Họ không còn là mới
Nhưng nhân cách vẹn toàn
Khóc , cười đã khôn ngoan
Với muôn điều tương xứng
Giữa phong ba lòng vững
Ôm trọn những niềm đau
Dù con tim úa nhàu
Dù hằn sâu vết cắt
Dù đớn đau quặn thắt
Dù nước mắt cạn khô
Trước muôn ngàn bão tố
Sóng xô vỡ mạn thuyền
Họ vẫn cứ thản nhiên
Không thét gào, quằn quại
Vẫn vững vàng đứng dậy
Hăng hái tiếp bước đời
Gom nhặt những nụ cười
Bên đời người thừa thãi
Họ nâng niu thực tại
Coi sóng ái ... tầm thường
Trân trọng những yêu thương
Dịu dàng hương mùa chín
Trao ân tình ngọt lịm
Hoàng hôn tím diệu huyền !
Rách nát chẳng vẹn nguyên
Chai sạn cả con tim
Nhưng chưa hề gục ngã
Với cuộc đời họ đã
Yêu thương trọn tấm lòng
Nước mắt vẫn lưng tròng
Nỗi đau không biên giới
Họ không còn là mới
Nhưng nhân cách vẹn toàn
Khóc , cười đã khôn ngoan
Với muôn điều tương xứng
Giữa phong ba lòng vững
Ôm trọn những niềm đau
Dù con tim úa nhàu
Dù hằn sâu vết cắt
Dù đớn đau quặn thắt
Dù nước mắt cạn khô
Trước muôn ngàn bão tố
Sóng xô vỡ mạn thuyền
Họ vẫn cứ thản nhiên
Không thét gào, quằn quại
Vẫn vững vàng đứng dậy
Hăng hái tiếp bước đời
Gom nhặt những nụ cười
Bên đời người thừa thãi
Họ nâng niu thực tại
Coi sóng ái ... tầm thường
Trân trọng những yêu thương
Dịu dàng hương mùa chín
Trao ân tình ngọt lịm
Hoàng hôn tím diệu huyền !
Là em đó người đàn bà đã cũ.. |
#08. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Võ Linh
Là em đó người đàn bà đã cũ
Dẫu thời gian đã héo nụ tầm xuân
Tình trao anh thì chan chứa bội phần
Dẫu e ấp ngại ngần nên chẳng nói
Biết làm sao ngăn nhịp tim lầm lỗi
Mà tiếng lòng cứ lạc lối tìm nhau
Sợi ân tình ta sẽ kết vào nhau
Đêm lặng lẽ ôm khát khao rực cháy
Tưởng ngủ quên đông về lay thức dậy
Ngôn ngữ nào chạm lẫy một bờ môi
Hương tình yêu le lói bỗng rực trời
Mùa đông lạnh cũng tuyệt vời ấm áp
Trăng hai đầu dẫu tròn trong chốc lát
Nắng hoàng hôn phai nhạt vết tà dương
Tình trao nhau dẫu vị đắng canh trường
Nhạc tấu mãi khúc nghê thường ân ái
Chốn đào nguyên thiên thai bờ hoang dại
Dẫu một lần oan trái trọn vẹn trao
Giấc băng trinh trong anh mãi tươi màu
Dù em là ...người đàn bà đã cũ.
Dẫu thời gian đã héo nụ tầm xuân
Tình trao anh thì chan chứa bội phần
Dẫu e ấp ngại ngần nên chẳng nói
Biết làm sao ngăn nhịp tim lầm lỗi
Mà tiếng lòng cứ lạc lối tìm nhau
Sợi ân tình ta sẽ kết vào nhau
Đêm lặng lẽ ôm khát khao rực cháy
Tưởng ngủ quên đông về lay thức dậy
Ngôn ngữ nào chạm lẫy một bờ môi
Hương tình yêu le lói bỗng rực trời
Mùa đông lạnh cũng tuyệt vời ấm áp
Trăng hai đầu dẫu tròn trong chốc lát
Nắng hoàng hôn phai nhạt vết tà dương
Tình trao nhau dẫu vị đắng canh trường
Nhạc tấu mãi khúc nghê thường ân ái
Chốn đào nguyên thiên thai bờ hoang dại
Dẫu một lần oan trái trọn vẹn trao
Giấc băng trinh trong anh mãi tươi màu
Dù em là ...người đàn bà đã cũ.
Em sẽ đi qua quãng đường phía trước.. |
#09. (⇧)
HÀNH TRÌNH NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Phú Sĩ
Ném vội yêu thương chiều buồn tắt nắng
Ném mảnh ân tình vắng tiếng yêu thương
Ném những trái ngang vướng bận buồn lòng
Ném kỷ niệm nào còn trong giấc mộng
Em sẽ đi thôi về miền chắn sóng
Một chuyến hành trình không bước cùng anh
Bỏ lại sau lưng ánh sắc đèn màu
Nơi phố thị niềm đau còn đọng lại
Hành trang mang theo chuỗi ngày tê tái
Nửa dại khờ, nửa dầu dãi, đắng cay
Cùng nửa vầng trăng nức nở đêm dài
Con tim héo khô dài ngang vết xước
Em sẽ đi qua quãng đường phía trước
Số phận đời người bước với đơn côi
Tìm nửa vầng trăng lạc lối trong đời
Tìm lại chính mình chơi vơi sóng dội….
Ném mảnh ân tình vắng tiếng yêu thương
Ném những trái ngang vướng bận buồn lòng
Ném kỷ niệm nào còn trong giấc mộng
Em sẽ đi thôi về miền chắn sóng
Một chuyến hành trình không bước cùng anh
Bỏ lại sau lưng ánh sắc đèn màu
Nơi phố thị niềm đau còn đọng lại
Hành trang mang theo chuỗi ngày tê tái
Nửa dại khờ, nửa dầu dãi, đắng cay
Cùng nửa vầng trăng nức nở đêm dài
Con tim héo khô dài ngang vết xước
Em sẽ đi qua quãng đường phía trước
Số phận đời người bước với đơn côi
Tìm nửa vầng trăng lạc lối trong đời
Tìm lại chính mình chơi vơi sóng dội….
thơ yêu đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
#10. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Dung Kim
Đàn bà cũ giữa dòng người xuôi ngược
Nhưng trong lòng tràn ắp những yêu thương
Họ khát khao được sống cuộc đời thường
Luôn khát bỏng bởi vương nhiều nghiệt ngã
Cứ xuôi ngược dòng đời đưa muôn ngả
Chịu đớn đau lã chã giọt lệ sầu
Không phai nhoà kỷ niệm dẫu đã lâu
Nhưng lại biết đương đầu trong hoạn nạn
Họ đứng dậy trườn lên dù buồn chán
Vượt sóng dồn muôn vạn những chông gai
Đường gian truân đêm tối thật là dài
Không đổ gục ngày mai là bước tiếp
Đàn bà cũ sống ân tình nghĩa hiệp
Như vàng thau trọn kiếp chẳng phai màu
Trái tim hồng yêu tha thiết đậm sâu
Dù năm tháng dãi dầu nhưng mãi đẹp
Mặc đói khổ vững bền như gang thép
Chịu nhọc nhằn ru bếp rực hồng hơn
Chỉ ước ao tựa vai ấm giận hờn
Được an ủi cho vơi dần nỗi nhớ.
Nhưng trong lòng tràn ắp những yêu thương
Họ khát khao được sống cuộc đời thường
Luôn khát bỏng bởi vương nhiều nghiệt ngã
Cứ xuôi ngược dòng đời đưa muôn ngả
Chịu đớn đau lã chã giọt lệ sầu
Không phai nhoà kỷ niệm dẫu đã lâu
Nhưng lại biết đương đầu trong hoạn nạn
Họ đứng dậy trườn lên dù buồn chán
Vượt sóng dồn muôn vạn những chông gai
Đường gian truân đêm tối thật là dài
Không đổ gục ngày mai là bước tiếp
Đàn bà cũ sống ân tình nghĩa hiệp
Như vàng thau trọn kiếp chẳng phai màu
Trái tim hồng yêu tha thiết đậm sâu
Dù năm tháng dãi dầu nhưng mãi đẹp
Mặc đói khổ vững bền như gang thép
Chịu nhọc nhằn ru bếp rực hồng hơn
Chỉ ước ao tựa vai ấm giận hờn
Được an ủi cho vơi dần nỗi nhớ.
Tôi yêu em người đàn bà đã cũ.. |
THƠ TÌNH ĐÀN BÀ CŨ
Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ đàn bà cũ mà bạn đang xem. Những bài thơ nói lên cái đẹp của người đàn bà cũ. Sự trân quý tình yêu của người đàn bà cũ. Bên cạnh đó là những bài thơ của nam thi sĩ về người đàn bà cũ với sự trân trọng & yêu thương..#11. (⇧)
NGƯỜI CŨ YÊU THƯƠNG - Thơ: Phụng Hải Đăng
Tôi yêu em người đàn bà đã cũ
Nhưng tâm hồn vẫn quyến rũ như xưa
Dù thời gian như dòng chảy...thoi đưa
Mà cứ như là vừa mùa xuân đến.
Người đàn bà có nụ cười trìu mến
Khiến lòng tôi ngây ngất bến yêu thương
Một lần gặp đã quyến luyến vấn vương
Nguyện với lòng đi hết đường trọn kiếp.
Tôi yêu em còn hơn là sự nghiệp
Bản tình ca vẫn viết tiếp thời gian
Hai tâm hồn một tình yêu chứa chan
Giành cho nhau vòng tay đan ân ái.
Đàn ông cũ đã yêu là mãi mãi
Đôi mái đầu gắn kết lại với nhau
Đàn bà cũ nhưng tâm chẳng nát nhàu
Nếu đã giận thì quên mau để nhớ.
Vợ chồng đến với nhau là duyên nợ
Sống hết đời không sợ một điều chi
Thời gian trôi rồi cũng hết xuân thì
Để giành trọn đôi bờ mi hạnh phúc !
Nhưng tâm hồn vẫn quyến rũ như xưa
Dù thời gian như dòng chảy...thoi đưa
Mà cứ như là vừa mùa xuân đến.
Người đàn bà có nụ cười trìu mến
Khiến lòng tôi ngây ngất bến yêu thương
Một lần gặp đã quyến luyến vấn vương
Nguyện với lòng đi hết đường trọn kiếp.
Tôi yêu em còn hơn là sự nghiệp
Bản tình ca vẫn viết tiếp thời gian
Hai tâm hồn một tình yêu chứa chan
Giành cho nhau vòng tay đan ân ái.
Đàn ông cũ đã yêu là mãi mãi
Đôi mái đầu gắn kết lại với nhau
Đàn bà cũ nhưng tâm chẳng nát nhàu
Nếu đã giận thì quên mau để nhớ.
Vợ chồng đến với nhau là duyên nợ
Sống hết đời không sợ một điều chi
Thời gian trôi rồi cũng hết xuân thì
Để giành trọn đôi bờ mi hạnh phúc !
Người đàn bà từng lỡ một chuyến đò.. |
#12. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Nguyễn Hưng
Người đàn bà...đã cũ...đã lắm lem
Tôi chọn em một tâm hồn rách nát
Đã chẳng vẹn nguyên trái tim chai xạn
Ngước nhìn đời...ánh mắt thoáng chua cay
Người đàn bà chẳng còn chút mảy may
Tin tình yêu là một bài truyện cổ
Trái tim yêu đã úa nhàu loang lổ
Nhìn tương lai không thấy chổ cho mình
Người đàn bà đã từng nếm nhục vinh
Đã trải qua những cuộc tình dang dở
Khi hôn nhân đã một lần đỗ vỡ
Sống thẩn thờ trong lo sợ hoang mang
Người đàn bà không bóng bẩy cao sang
Sợ yêu thương sống rụt rè an phận
Nuốt tủi hờn mà cam lòng chấp nhận
Bản án cuộc đời tán tận tuyên cho
Người đàn bà từng lỡ một chuyến đò
Bỗng thận trọng trước sóng to gió lớn
Bỗng gan lì...Bỗng lạnh lùng...táo tợn
Không yếu mềm trước bỡn cợt ghẹo trêu
Người đàn bà cũ kỹ...tôi đã yêu
Sao đam mê sao diễm kiều đến lạ
Dù cứng cỏi nhưng không là gỗ đá
Qua bão dông bỗng dưng hóa thiên thần
Người đàn bà quen kiếp sống đơn thân
Xin cùng tôi...thêm một lần yêu nửa
Hãy cho tôi được ân cần gột rửa
Lớp bụi trần bám bẩn cửa tim em.
Tôi chọn em một tâm hồn rách nát
Đã chẳng vẹn nguyên trái tim chai xạn
Ngước nhìn đời...ánh mắt thoáng chua cay
Người đàn bà chẳng còn chút mảy may
Tin tình yêu là một bài truyện cổ
Trái tim yêu đã úa nhàu loang lổ
Nhìn tương lai không thấy chổ cho mình
Người đàn bà đã từng nếm nhục vinh
Đã trải qua những cuộc tình dang dở
Khi hôn nhân đã một lần đỗ vỡ
Sống thẩn thờ trong lo sợ hoang mang
Người đàn bà không bóng bẩy cao sang
Sợ yêu thương sống rụt rè an phận
Nuốt tủi hờn mà cam lòng chấp nhận
Bản án cuộc đời tán tận tuyên cho
Người đàn bà từng lỡ một chuyến đò
Bỗng thận trọng trước sóng to gió lớn
Bỗng gan lì...Bỗng lạnh lùng...táo tợn
Không yếu mềm trước bỡn cợt ghẹo trêu
Người đàn bà cũ kỹ...tôi đã yêu
Sao đam mê sao diễm kiều đến lạ
Dù cứng cỏi nhưng không là gỗ đá
Qua bão dông bỗng dưng hóa thiên thần
Người đàn bà quen kiếp sống đơn thân
Xin cùng tôi...thêm một lần yêu nửa
Hãy cho tôi được ân cần gột rửa
Lớp bụi trần bám bẩn cửa tim em.
vẻ đẹp của người đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
#13. (⇧)
TÔI YÊU NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Nguyễn Tiến
Tôi yêu lắm người đàn bà đã cũ
Bởi trong họ ấp ủ những niềm mơ
Đã qua đi những ngày tháng dại khờ
Chả bận tâm cuộc tình thơ mộng nữa
Nhưng bên trong là cả trời chan chứa
Biết lo toan, biết thắp lửa đam mê
Không chạy theo những lời hứa, câu thề
Chỉ một lòng chờ ai về trong nắng
Biết chắt chiu hạnh phúc trong thầm lặng
Không ồn ào nhưng đọng lắng yêu thương
Không bon chen. ..chỉ hai chữ. ..nhịn nhường
Tặng cho đời ...những nồng hương... ấm áp.
Bởi trong họ ấp ủ những niềm mơ
Đã qua đi những ngày tháng dại khờ
Chả bận tâm cuộc tình thơ mộng nữa
Nhưng bên trong là cả trời chan chứa
Biết lo toan, biết thắp lửa đam mê
Không chạy theo những lời hứa, câu thề
Chỉ một lòng chờ ai về trong nắng
Biết chắt chiu hạnh phúc trong thầm lặng
Không ồn ào nhưng đọng lắng yêu thương
Không bon chen. ..chỉ hai chữ. ..nhịn nhường
Tặng cho đời ...những nồng hương... ấm áp.
Đàn bà cũ em chẳng lo cực nhọc.. |
#14. (⇧)
VỢ TÔI TỪNG LÀ ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Nhất Tâm
Tôi cũng đã yêu người đàn bà cũ
Rất nồng nàn quyến rũ đến mê say
Cùng với tôi vun đắp mối tình này
Tôi cứ mãi ngất ngây men tình ái.
Đàn bà cũ tôi chẳng hề e ngại
Vẫn ngọt ngào nếm trải những niềm vui
Cùng với tôi em chia sẻ ngọt bùi
Cùng nhau vượt và đẩy lui kiếp nợ.
Đàn bà cũ em cũng là người vợ
Là bạn đời...là duyên nợ trời ban
Ở bên em tôi hạnh phúc vô vàn
Luôn thề nguyện mãi sẻ san mọi thứ.
Bàn bà cũ cũng là người phụ nữ
Là vợ hiền luôn giữ nét thủy chung
Là nàng dâu không một chút lạnh lùng
Là người Mẹ luôn cúc cung chăm sóc.
Đàn bà cũ em chẳng lo cực nhọc
Chẳng bao giờ để dáng vóc tàn phai
Cùng với tôi đi hết chặng đường dài
Đàn bà cũ mà chẳng ai chê trách.
Tình yêu ấy có từ trong huyết mạch
Rất nồng nàn mọi thử thách vượt qua
Tôi yêu em cũng một kiếp đàn bà
Quyết không để những xót xa vây bủa.!!!
Rất nồng nàn quyến rũ đến mê say
Cùng với tôi vun đắp mối tình này
Tôi cứ mãi ngất ngây men tình ái.
Đàn bà cũ tôi chẳng hề e ngại
Vẫn ngọt ngào nếm trải những niềm vui
Cùng với tôi em chia sẻ ngọt bùi
Cùng nhau vượt và đẩy lui kiếp nợ.
Đàn bà cũ em cũng là người vợ
Là bạn đời...là duyên nợ trời ban
Ở bên em tôi hạnh phúc vô vàn
Luôn thề nguyện mãi sẻ san mọi thứ.
Bàn bà cũ cũng là người phụ nữ
Là vợ hiền luôn giữ nét thủy chung
Là nàng dâu không một chút lạnh lùng
Là người Mẹ luôn cúc cung chăm sóc.
Đàn bà cũ em chẳng lo cực nhọc
Chẳng bao giờ để dáng vóc tàn phai
Cùng với tôi đi hết chặng đường dài
Đàn bà cũ mà chẳng ai chê trách.
Tình yêu ấy có từ trong huyết mạch
Rất nồng nàn mọi thử thách vượt qua
Tôi yêu em cũng một kiếp đàn bà
Quyết không để những xót xa vây bủa.!!!
Tôi chọn em người đàn bà đã cũ.. |
#15. (⇧)
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Vũ Hoàng
Tôi yêu em...người đàn bà đã cũ
Vóc dáng hình hài năm tháng nhạt phai
Mái tóc xanh...nay lốm đốm sợi dài
Nhưng tim em nóng...đủ làm tôi ấm.
Tôi yêu em ...giữa tháng ngày lận đận
Tay níu đời...va đập tả tơi thân
Những vết thương sâu da thịt sượng sần
Làn gió mát nơi em... hàn vết rạn.
Tôi gặp em... lúc quanh đời rực lửa
Dòng nước hiền... tắm mát buổi hoàng hôn
Tôi có em...cuộc sống được sinh tồn
Qua những lúc... mắc lầy trong bóng tối.
Tôi chọn em người đàn bà đã cũ
Cũ cuộc đời ...vá víu bởi thương đau
Nhưng với tôi ...em vẫn ngọt ngào
Tuy không say đắm ...như thời con gái.
Em đến với tôi ...bước lần chậm rãi
Còn chút bụi đời...bám víu thân côi
Tôi chọn em...và quên mất về tôi
Tôi đã cũ...cũ mèm và cũ rích...
Vóc dáng hình hài năm tháng nhạt phai
Mái tóc xanh...nay lốm đốm sợi dài
Nhưng tim em nóng...đủ làm tôi ấm.
Tôi yêu em ...giữa tháng ngày lận đận
Tay níu đời...va đập tả tơi thân
Những vết thương sâu da thịt sượng sần
Làn gió mát nơi em... hàn vết rạn.
Tôi gặp em... lúc quanh đời rực lửa
Dòng nước hiền... tắm mát buổi hoàng hôn
Tôi có em...cuộc sống được sinh tồn
Qua những lúc... mắc lầy trong bóng tối.
Tôi chọn em người đàn bà đã cũ
Cũ cuộc đời ...vá víu bởi thương đau
Nhưng với tôi ...em vẫn ngọt ngào
Tuy không say đắm ...như thời con gái.
Em đến với tôi ...bước lần chậm rãi
Còn chút bụi đời...bám víu thân côi
Tôi chọn em...và quên mất về tôi
Tôi đã cũ...cũ mèm và cũ rích...
tình yêu của người đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
#16. (⇧)
ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Diệp Ly
Yêu được không ...người đàn bà đã cũ?
Mảnh hồn khô... loang lổ dấu thời gian
Con tim đau...từng vết cắt dọc ngang
Thân xác héo...cỗi cằn qua năm tháng.
Yêu được không ...hơn nửa đời chai sạn?
Như cây khô... trong nắng hạn chờ mưa
Dĩ vãng buồn ...che khuất lối về xưa
Vườn yêu cũ mấy mùa hoa trái đắng.
Còn gì không...khi bóng chiều hoang vắng?
Hoàng hôn buông ...sâu lắng những niềm đau
Còn lại đây bao chua xót nghẹn ngào
Đời dâu bể... phai màu bao ước vọng.
Còn gì không ...khi tàn cơn bão động?
Từng lâu đài... theo sóng cuốn trôi xa
Ta nhìn nhau ...qua ngấn lệ nhạt nhòa
Nghe nuối tiếc vỡ òa.... trong nuối tiếc.
Ta tìm nhau... loanh quanh và mải miết
Như lục bình ...không biết sẽ về đâu
Chút tình si ...theo nước chảy qua cầu
Đàn bà cũ... với nỗi sầu thiên cổ.
Mảnh hồn khô... loang lổ dấu thời gian
Con tim đau...từng vết cắt dọc ngang
Thân xác héo...cỗi cằn qua năm tháng.
Yêu được không ...hơn nửa đời chai sạn?
Như cây khô... trong nắng hạn chờ mưa
Dĩ vãng buồn ...che khuất lối về xưa
Vườn yêu cũ mấy mùa hoa trái đắng.
Còn gì không...khi bóng chiều hoang vắng?
Hoàng hôn buông ...sâu lắng những niềm đau
Còn lại đây bao chua xót nghẹn ngào
Đời dâu bể... phai màu bao ước vọng.
Còn gì không ...khi tàn cơn bão động?
Từng lâu đài... theo sóng cuốn trôi xa
Ta nhìn nhau ...qua ngấn lệ nhạt nhòa
Nghe nuối tiếc vỡ òa.... trong nuối tiếc.
Ta tìm nhau... loanh quanh và mải miết
Như lục bình ...không biết sẽ về đâu
Chút tình si ...theo nước chảy qua cầu
Đàn bà cũ... với nỗi sầu thiên cổ.
#17. (⇧)
TÔI CHỌN EM NGƯỜI ĐÀN BÀ BẠC PHẬN - Thơ: Bóng Tối Mình Tôi
Chẳng còn chi ngoài thân xác đã tàn
Nhựa cuộc sống cũng khô khan héo úa
Bao năm tháng đắm chìm trong nhung lụa
Giờ quay về với cái thủa ban sơ
Tôi yêu em nên vẫn mãi đợi chờ
Mặc thiên hạ nói tôi khờ dại dột
Và quyết giữ một tình yêu dịu ngọt
Chẳng bao giờ chua xót chuyện đã qua
Tôi vẫn yêu...yêu cái kiếp đàn bà
Em đã chịu bao xót xa tủi nhục
Tôi khao khát mang cho em hạnh phúc
Mặc dòng đời trong đục cứ bủa vây
Tình đôi ta vẫn mãi đẹp hàng ngày
Trao nhựa sống cùng nắm tay em nhé
Em hãy nhớ những gì anh san sẻ
Đừng bao giờ lặng lẽ giữa màn đêm
Từ hôm nay cuộc sống lại êm đềm
Men tình ái sẽ càng thêm bất diệt
Em không mới nhưng tình anh da diết
Gấp vạn lần trinh tiết mà chẳng yêu
Đối với anh em luôn mãi mỹ miều
Vẫn thanh đạm của giáng kiều năm ấy
Tôi yêu em một tình yêu như vậy
Rất ngọt ngào bỏng cháy trái tim yêu.
Nhựa cuộc sống cũng khô khan héo úa
Bao năm tháng đắm chìm trong nhung lụa
Giờ quay về với cái thủa ban sơ
Tôi yêu em nên vẫn mãi đợi chờ
Mặc thiên hạ nói tôi khờ dại dột
Và quyết giữ một tình yêu dịu ngọt
Chẳng bao giờ chua xót chuyện đã qua
Tôi vẫn yêu...yêu cái kiếp đàn bà
Em đã chịu bao xót xa tủi nhục
Tôi khao khát mang cho em hạnh phúc
Mặc dòng đời trong đục cứ bủa vây
Tình đôi ta vẫn mãi đẹp hàng ngày
Trao nhựa sống cùng nắm tay em nhé
Em hãy nhớ những gì anh san sẻ
Đừng bao giờ lặng lẽ giữa màn đêm
Từ hôm nay cuộc sống lại êm đềm
Men tình ái sẽ càng thêm bất diệt
Em không mới nhưng tình anh da diết
Gấp vạn lần trinh tiết mà chẳng yêu
Đối với anh em luôn mãi mỹ miều
Vẫn thanh đạm của giáng kiều năm ấy
Tôi yêu em một tình yêu như vậy
Rất ngọt ngào bỏng cháy trái tim yêu.
Trái tim em đã hơn một lần run rẩy.. |
#18. (⇧)
EM NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Hoàng Hôn Tím
Em người đàn bà đã cũ kỹ lâu rồi
Chẳng còn thấy đâu cái thời nông nổi ấy
Trái tim em đã hơn một lần run rẩy
Dòng đời đẩy xô... chai sạn lớn dần thêm
Cuộc sống mặc nhiên chẳng thể cứ êm đềm
Như những câu thơ ngọt mềm ai đã viết
Vì cơm ăn, áo mặc sức em đã vắt kiệt
Đổi lấy đồng tiền mải miết với thời gian
Em đã quên đi cả lời nói dịu dàng
Trong đầu chỉ lo nghĩ có tiền là vui sướng
Còn đâu thời gian để mà ngồi đếm ngược
Câu chuyện tình một thời... giờ chẳng thuộc về ai
Mỗi sớm bình minh sau giấc ngủ đêm dài
Bắt đầu một ngày mới... lên kế hoạch vội vã
Nào chở con đi, đi làm trong tất tả
Chiều tối đi về hối hả một vòng quay
Em chợt thầm ước nếu như có một ngày
Dành cho giấc ngủ vùi say cho thỏa thích
Tìm lại hương ấm trong nhẹ nhàng tĩnh mịch
Cho thỏa lòng mình ..... khi đánh đổi thanh xuân.
Chẳng còn thấy đâu cái thời nông nổi ấy
Trái tim em đã hơn một lần run rẩy
Dòng đời đẩy xô... chai sạn lớn dần thêm
Cuộc sống mặc nhiên chẳng thể cứ êm đềm
Như những câu thơ ngọt mềm ai đã viết
Vì cơm ăn, áo mặc sức em đã vắt kiệt
Đổi lấy đồng tiền mải miết với thời gian
Em đã quên đi cả lời nói dịu dàng
Trong đầu chỉ lo nghĩ có tiền là vui sướng
Còn đâu thời gian để mà ngồi đếm ngược
Câu chuyện tình một thời... giờ chẳng thuộc về ai
Mỗi sớm bình minh sau giấc ngủ đêm dài
Bắt đầu một ngày mới... lên kế hoạch vội vã
Nào chở con đi, đi làm trong tất tả
Chiều tối đi về hối hả một vòng quay
Em chợt thầm ước nếu như có một ngày
Dành cho giấc ngủ vùi say cho thỏa thích
Tìm lại hương ấm trong nhẹ nhàng tĩnh mịch
Cho thỏa lòng mình ..... khi đánh đổi thanh xuân.
Người chớm cũ, nếm qua nhiều ngang trái.. |
#19. (⇧)
ĐÀN BÀ CHỚM CŨ - Thơ: Hạ Như Trần
Là em đấy!
Người đàn bà chớm cũ
Mắt cứ buồn, như thiếu nụ tầm xuân
Vượt bể dâu, em cứng rắn bội phần
Tay níu giữ, dù tấm thân rệu rã
Em cứ bước giữa cuộc đời hối hả
Vững lòng hơn, trước muôn ngả tình trường
Sống hết mình, cuồng nhiệt với yêu thương
Mặc danh vọng, em xem thường…bỏ lại
Người chớm cũ, nếm qua nhiều ngang trái
Tự cho mình, không ngây dại như xưa
Dẫu một mai, Người chớm cũ có thừa
Nét duyên ấy, như cơn mưa cuối hạ.
Người đàn bà chớm cũ
Mắt cứ buồn, như thiếu nụ tầm xuân
Vượt bể dâu, em cứng rắn bội phần
Tay níu giữ, dù tấm thân rệu rã
Em cứ bước giữa cuộc đời hối hả
Vững lòng hơn, trước muôn ngả tình trường
Sống hết mình, cuồng nhiệt với yêu thương
Mặc danh vọng, em xem thường…bỏ lại
Người chớm cũ, nếm qua nhiều ngang trái
Tự cho mình, không ngây dại như xưa
Dẫu một mai, Người chớm cũ có thừa
Nét duyên ấy, như cơn mưa cuối hạ.
Cũ thì sao? Vẫn bỏng cháy men nồng..!!! |
#20. (⇧)
ĐÀN BÀ CŨ NHƯNG TÂM HỒN KHÔNG CŨ - Thơ: Nhất Tâm
Biết rằng em nhan sắc đã phai tàn
Đời lận đận tâm can đang héo úa
Không kiều diễm chẳng cao sang nhung lụa
Anh vẫn yêu...như cái thuở mộng mơ
Biết ngoài kia...lắm kẻ nói anh khờ
Nhưng em hỡi ! Anh thờ ơ tất cả
Cũng mặc kệ miệng đời gieo nghiệt ngã
Vẫn một lòng vàng đá chẳng phôi pha
Anh yêu em...yêu tính nết thật thà
Luôn cam chịu xót xa bao tủi đắng
Anh sẽ nguyện đưa em vào khoảng lặng
Để tâm hồn như nắng rọi chân mây
Tình đôi ta vẫn luôn mãi đong đầy
Trao nhựa sống cùng đắp xây em nhé
Em yêu hỡi ! Đừng bao giờ lặng lẽ
Đừng giam mình cô lẻ giữa màn đêm.
Rồi mai sau cuộc sống lại êm đềm
Men tình ái sẽ càng thêm bất diệt
Em không mới...nhưng tình anh da diết
Gấp vạn lần...trinh tiết mà chẳng yêu.
Đối với anh...em luôn đẹp mỹ miều
Vẫn thùy mị nét kiêu sa năm ấy
Nên anh giữ...một tình yêu như vậy
Cũ thì sao? Vẫn bỏng cháy men nồng..!!!
Đời lận đận tâm can đang héo úa
Không kiều diễm chẳng cao sang nhung lụa
Anh vẫn yêu...như cái thuở mộng mơ
Biết ngoài kia...lắm kẻ nói anh khờ
Nhưng em hỡi ! Anh thờ ơ tất cả
Cũng mặc kệ miệng đời gieo nghiệt ngã
Vẫn một lòng vàng đá chẳng phôi pha
Anh yêu em...yêu tính nết thật thà
Luôn cam chịu xót xa bao tủi đắng
Anh sẽ nguyện đưa em vào khoảng lặng
Để tâm hồn như nắng rọi chân mây
Tình đôi ta vẫn luôn mãi đong đầy
Trao nhựa sống cùng đắp xây em nhé
Em yêu hỡi ! Đừng bao giờ lặng lẽ
Đừng giam mình cô lẻ giữa màn đêm.
Rồi mai sau cuộc sống lại êm đềm
Men tình ái sẽ càng thêm bất diệt
Em không mới...nhưng tình anh da diết
Gấp vạn lần...trinh tiết mà chẳng yêu.
Đối với anh...em luôn đẹp mỹ miều
Vẫn thùy mị nét kiêu sa năm ấy
Nên anh giữ...một tình yêu như vậy
Cũ thì sao? Vẫn bỏng cháy men nồng..!!!
thơ hay viết về người đàn bà đã cũ (ảnh: internet) |
THƠ HAY VIẾT VỀ ĐÀN BÀ CŨ TỪ CƯ DÂN MẠNG
Tổng hợp 1 số bài thơ viết về đàn bà cũ do các thi hữu, cộng đồng mạng sáng tác và chia sẻ..LỠ YÊU NGƯỜI
Thơ: Thanh Nga
Tôi trót lỡ ....yêu người đàn bà cũ
Cũng không còn sự quyến rũ thanh tân
Chuyện hôn nhân đã tan vỡ một lần
Tim buốt giá đang rất cần hơi ấm
Tôi trót lỡ....trao tình yêu sâu đậm
Cho một người từng chịu lắm thương đau
Đoạn đường dài xin nguyện nắm tay nhau
Vượt qua hết những hàng rào cản trở
Tôi trót lỡ.... người ơi tôi trót lỡ
Yêu một người phận dang dở truân chuyên
Bởi long đong không bến đỗ con thuyền
Nên trôi dạt lênh đênh miền sông nước
Tôi trót lỡ... không thể nào quên được
Người đàn bà ôm vết xước trong tâm
Trải đắng cay đi qua những thăng trầm
Dấu thời gian đã in hằn đôi mắt
Tôi trót lỡ.... yêu người ngay khoảnh khắc
Nén bi thương nàng ôm chặt nỗi đau
Môi run lên từng tiếng nấc nghẹn ngào
Vì như thế tôi không sao bỏ mặc.
Thơ người đàn bà đã cũ mới nhất (ảnh: internet)
EM NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ
Thơ: chưa rõ
Em biết chứ.
Anh đâu chê em cũ.
Anh nói rằng em quyến rũ thế mà.
Mắt chẳng buồn không dòng lệ trào ra.
Lời nhung nhớ cứ mặn mà đằm thắm.
Rồi em nghĩ
Trái tim yêu gửi gắm.
Về nơi anh nhiều lắm có được không.
Tình đôi ta luôn luôn thấy màu hồng
Hai phương trời cứ ngóng trông mỗi buổi.
Dấu yêu hỡi.
Con tim đang bối rối.
Nỗi nhớ nào đang vời vợi phương xa.
Để nàng đông ghen tỵ với tình ta.
Cơn bấc ấy cũng vỡ òa bên bậu.
Nhớ không anh.?
Lời hẹn hứa cùng nhau.
Tay trong tay bỏ đằng sau giận dỗi.
Nếu em mệt anh sẽ lùi đứng đợi.
Chẳng muộn phiền tạo cơ hội gần thêm.
Nhớ không anh?
Lời hứa lúc ban đêm.
Luôn gìn giữ ấm êm và chung thủy.
Bỏ qua hết miệng đời đầy ích kỷ.
Mãi yêu người phiền lụy đẩy rời xa.
ĐÀN BÀ CŨ...
Thơ: Phạm Hà
Em là một người đàn bà đã cũ
Trái tim em đã có đủ thương đau
Em cũng yêu thương và ước bạc đầu...
Có ngờ đâu sau ngày cưới chuỗi ngày đau khổ
Em hi sinh... họ nghĩ rằng em ngố...
Họ như cây tằm gửi... như sắt và đinh
Hễ trái í họ đâm kín thân mình...
Vốn dĩ hiền... nhưng không hiền được nữa...
Họ diễn kịch... đôi bàn tay sấp ngửa
Tức nước vỡ bờ em đã buông tay
Giờ tự do...đôi lúc nghĩ sau này
Liệu có thể... có bàn tay đồng cảm
Yêu đã cũ và còn luôn nồng ấm
Hâm trái tim và hàn gắn nỗi đau
Nghĩ thế thôi với trái tim nát nhàu
Thì ai hiểu những nỗi đau em gặp...
Nếu có thương thì xin người hãy thắp
Ngọn lửa hồng xua cảnh đắng tàn canh
Góp nẳng xuân tươi đẹp đến trong lành
Bớt suy nghĩ những chòng chành bạc bẽo
Chữa lành dần trái tim đau đầy sẹo
Được nâng niu và cũng được nuông chiều
Để em hiểu biết giá trị của tình yêu
Đã cũ rồi nhưng còn nhiều hạnh phúc.
(Đang cập nhật...)
Các bạn vừa xem qua chùm thơ nói về người đàn bà cũ từ các thi hữu, những sáng tác mới về Đàn Bà Cũ sẽ được iini.net cập nhật liên tục và sớm nhất..
Hãy chia sẻ cảm nhận, suy nghĩ của bạn về chủ đề Đàn Bà Cũ ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé!..
Nếu yêu thương xin hãy đủ bao dung
Trải qua những yêu đương đau khổ tột cùng
Khiến trái tim đã không còn nguyên vẹn
Người đàn bà đã cũ
Giấu trong lòng cả muôn điều uất nghẹn
Để mỗi khi đêm về lại nén tiếng thở than
Người đàn bà với nhan sắc phai tàn
Tình yêu trao đi để nhận về trái tim vỡ tan và hóa đá
Người đàn bà đã cũ đưa cánh
tay níu màn đêm vẽ hình thù kỳ lạ
Khuôn mặt người bội xóa thề xưa
Những đêm giông bão nước mắt hòa với mưa
Muốn rửa trôi những đắng cay tủi hờn dư thừa trong tim nhỏ̉
Người đàn bà đã cũ mang trong lòng biết bao lời yêu đương còn bỏ ngỏ
Khao khát đợi chờ bước chân người đàn ông trở về nơi lối ñgõ thân quen
Một mâm cơm đủ người, một vòng tay ấm và những nụ hôn mềm
Một bờ vai đủ rộng để che đi hết thảy mọi lời gièm pha cay nghiệt
Người đàn bà đã cũ mang trong mình cả muôn điều thua thiệt
Anh có dám yêu không?
__Trang Tran__
Vẫn còn người ấp ủ
Và vẫn luôn thầm nhủ
Cũ hơn Mới vạn lần.
Từng thăng trầm bước lạc trói đau thương
Đêm phù du cõi mộng luyến mùi hương
Còn chi nữa ... Em... Người Đàn Bà đã Cũ !
Chỉ ước mong tựa vai ấm của nhà
Đàn bà cũ thật là tuyệt diệu!
Và họ cũng chẳng bao giờ yểu điệu
Trọn cuộc đời hạnh phúc vời chồng con.
Em người đàn bà đã cũ
Chẳng mặn mà chẳng quyến rũ nữa đâu
Chẳng lung linh chẳng áo váy ....đủ mầu
Như lớp trẻ thời ....a - còng........ này nọ
Em cũ rồi..........hỏi anh còn yêu nữa
Hay chạy theo em bốc lửa ....ngoài kia
Vì em biết em chẳng thể ........làm gì
Đã cũ rồi .........hỏi níu ghì có được
Nhưng thật lòng em nào đâu biết trước
Tình yêu kia lại bước tiếp .....sao anh
Đã bên nhau hạnh phúc ấy ...phải dành
Cả cuộc đời ........dù nhà tranh vẫn ở
Thôi anh nhé đã một thời ....lầm lỡ
Tình hết rồi ....duyên nợ hết..... từ đây
Em chấp nhận một số phận không đầy
Em đã cũ .......Nguời đàn bà ...vẫn cũ.
Biết yêu thương,biết đủ thứ trên đời
Tôi chọn em, người con gái buông lơi
Từng lầm lỡ, tin bao lời dối trá
Tôi chọn em, một cuộc đơì nghiệt ngã
Vấp bao lần, khóc bao bận xót xa
Tôi chọn em, người con gái - đàn bà
Chút yêu thương cũng như là tất cả
Dòng đời kia, cứ hoài trôi thong thả
Biết chăng đời em đã quá tổn thương
Tôi chọn em, người con gái bình thường
Chút mất mác, tầm thường đâu có ngại
Tôi chọn em, cô gái của ngày mai
Quá khứ đó cũng mãi là quá khứ
Tôi chọn em, người đàn bà đã cũ
Dám yêu thương, dám rũ bỏ lụy tình.
Đàn bà cũ… có gì hay ho nhỉ?
Biết lắng nghe và thủ thỉ chuyện đời
Luôn thận trọng và sống chẳng chơi vơi
Qua bão giông vẫn rạng ngời mắt nắng
Và em cứ nhẹ nhàng như nốt lặng
Cung thăng trầm cũng chẳng thiếu được đâu
Quăng mình qua chán vạn mọi nỗi đau
Em mỉm cười đời bể dâu chuyện nhỏ
Đàn bà cũ em chẳng còn là thỏ
Để mấy anh thơ thẩn ngỏ lời dê
Đằm thắm dịu dàng chôn giấu đam mê
Kệ đời dối gian cứ đi về lặng lẽ
Tuổi này rồi tự em cầm bút vẽ
Tận thẳm sâu phải trái lẽ cuộc đời
Yêu ghét ư… chẳng phải nói bằng lời
Đôi mắt sắc liếc nhẹ người nghiêng ngả
Đàn bà cũ coi thường bao vất vả
Bởi đôi lần từng vấp ngã đứng lên
Nhưng không thể chạnh lòng nhớ hằng đêm
Người xa vắng khát môi mềm ứa lệ
Thôi thì thôi… dở hay đời mặc kệ
Qua hết rồi thời son trẻ mộng mơ
Hoài niệm vui với những nỗi đợi chờ
Quên ngày tháng sống giả vờ… hạnh phúc!
24/4/2017
Vũ Xuân Hoà
Ngoài tóc pha sương....lưng còng gánh nặng
Ngoài đôi mắt luôn ngóng ngoài xa vắng
Đợi con đò chiều xa thẳm dòng trôi
Người đàn bà vì anh..đã chia đôi
Khung cửa sổ lặng thầm chôn nỗi nhớ
Người đàn bà vì anh còn nặng nợ...
Góc trời xa...đang ru giấc tình nồng......
Xin gửi vài dòng đồng cảm
Làm tim anh đã một thời đắm đuối
Như nước kênh và dòng sông con suối
Cứ tuôn trào làm chao đảo bóng giai nhân.
Vẫn đắm đuối như những lần xưa cũ
Đã thương nhau biết bao nhiêu cho đủ
Kệ! Ngoài trời có vần vũ tuyết rơi..
Mảnh trăng khuya lặng lẽ cuối chân trời
Tiếng đàn bà trong đêm đầy thổn thức
Ôi ánh sao băng vừa chơi vơi đáy vực
Chông chênh lạ thường nức nở đợi ngày mai.
Ờ thì phải tự ru trong tháng năm dài
Vết trầm tích thời gian phôi phai niềm nhung nhớ
Đêm đàn bà vẫn bỏng cháy từng hơi thở
Mắt môi tình khao khát những đam mê.
Mai trăng nhé xin một lối đi về
Đừng đứng đó bộn bề trong gió lộng
Một mình hoang tàn thở than trông ngóng
Đâu dễ dàng để mỏng mảnh vỡ tan
Mai anh nhé xin một lần được mơ màng
Nghe biển hát sóng lang thang vỗ về đôi chân nhỏ
Mặc kệ phong ba lộng từng cơn gió
Ta hẹn hò quên rằng đã cô đơn.
Thơ Sinh Hoàng
Người đàn bà không hề cũ bao giờ
Tình yêu mới họ vẫn luôn luôn mới
Vẫn nồng nàn , vẫn rộn ràng phơi phới
Khi tình yêu chắp đôi cánh lên khơi
Người đàn bà không cũ rất tuyệt vời
Trên tình trường họ là người chiến thắng
Toát yêu đương trên đôi môi hồng thắm
Nụ hoa tình thấm đẫm một trời yêu
Người đàn bà muôn thuở vẫn yêu kiều
Khi họ được tin yêu trong hạnh phúc
Chắc chắn nhé họ là người đẹp nhất
Người đàn bà luôn mới với yêu thương.
.
Đàn bà cũ sống rất nhiều nghị lực
Vì đã quen khổ cực suốt bao năm
Đã từng vượt qua bao nỗi khó khăn
Trên đường đời đau thương và mất mát.
.
Cũng có lúc tâm hồn đang tan nát
Vẫn bền lòng can đảm để vượt qua
Đàn bà cũ biết tính toán lo xa
Không nhõng nhẽo như những cô gái trẻ
.
Luôn biết động viên lắng nghe chia sẻ
Biết âm thầm chịu đựng những nỗi đau
Đàn bà cũ biết suy nghĩ nông sâu
Thật đáng yêu còn mong cầu gì nữa....
EM ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ
Em, đàn bà đã cũ rồi anh ơi
Chẳng còn cái nụ xuân thời con gái
Mái tóc xưa bây giờ thêm điểm bạc
Khuôn mặt này nếp nhăn gấp thời gian
Em bây giờ héo úa cánh hoa tàn
Như thu đến lá xa cành khẽ rụng
Bàn tay gầy bởi hương tan nheo nhúm
Chẳng muốn đo,đếm bước rẽ sang ngang
Đàn bà cũ, em nào dám mơ màng
Được nắm lấy bàn tay anh cảm nhận
Cũng có lúc mong được gần hơi ấm
Mà mãi xa bởi duyên phận hai ta
Em đàn bà đã cũ rũ cánh hoa
Khép mình trong cái danh từ đơn độc
Muốn tựa vai mỗi khi đời mệt nhọc
Mà chẳng thể bóc vỏ bọc tủi thân
Cũng muốn yêu cũng khát vọng bao lần
Mà em sợ sa chân vào chông cắm
Đàn bà cũ cũng có tình trong trắng
Mà nhìn sao toàn vẩn đục đa mang
Có oán than ai thấu được đêm tàn
Có muốn giận lấy ai mà trút hận
Anh hãy hiểu cảm thông cho số phận
Đã cũ rồi, anh còn mộng yêu không?
Ta là một người đàn bà đã cũ
Nhưng không như cây liễu rủ ven hồ
Không ẩn mình như chú ốc dại khờ
Không lờ đờ như con rùa bãi biển
Ta vẫn như những con chim chiền chiện
Tung cánh bay giữa trời đất mênh mông
Bởi cuộc đời đã hứng những bão giông
Nên ta phải vươn mình ra ánh sáng
Ta đã không còn sợ mưa sợ nắng
Sợ đường mòn gập ghềnh những chông gai
Ánh mắt không còn đọng giọt sương mai
Nên chẳng ngại những đêm dài lạnh lẽo
Dâu không còn được hồn nhiên trong trẻo
Nhưng ta vẫn cứ thêu dệt ước mơ
Nếu có ai nói ta kẻ ngẫn ngờ
Cũng chấp nhận bởi ta là như thế
Sinh ra được làm người đâu dễ
Tội tình gi mà bỏ lỡ vì ai
Người xa ta đã bước chặng đường dài
Sao ta phải ngâm mình trong đau khổ
Dù không còn ánh hào quang rạng rỡ
Nhưng còn con tim khao khát yêu thương
Cũng nuôi nấng những khát vọng đời thường
Cũng mơ chiều nắm tay về tổ ấm
Ta cũng cần một bờ vai dựa dẫm
Dâu kiên cường ta cũng phận đàn bà
Cũng đôi khi giọt nước mắt nhạt nhoà
Cần một ai để sẻ chia gánh nặng
Mặt biển khơi có bao giờ yên ắng
Nên cuộc đời có lúc trắng lúc đen
Đàn bà cũ bởi tại phận tại duyên
Đừng mặc cảm mà chui trong bóng tối.
Ta trót dại đã yêu em mù quáng
Như con đường ánh sáng chẳng lọt vào.
Nỗi nhung nhớ cứ mặc tim cấu cào
Rồi ao ước được vào chung giấc mộng.
Vẫn trước cửa mỗi ngày trông và ngóng
Vẫn biết rằng em có chồng cạnh bên
Thể xác em đóng mộc dấu xích xiềng
Không cấm được con tim ngược suy nghĩ.
Ta vẫn đợi bên hàng rào đạo lý
Từ chữ yêu qua chữ lụy. Gần thôi.
Trong giấc ngủ em luôn chắng xa xôi
Môi cắn môi để rồi quên tất cả.
Em có chồng nên tình này nghiệt ngã
Lỗi tại ta khi vội vã yêu em.
Hương da thịt để luôn mãi khát thèm
Giọt sương sớm bên thềm ôm ấp lá.
Ta yêu em giữa cuộc đời hối hả
Yêu đậm sâu người đàn bà có chồng.
Yêu say đắm dù không được chung dòng
Vẫn trước cửa mỗi ngày trông và ngóng.
Bởi đàn ông tính toán đủ thứ à
Chưa bao giờ suy nghĩ để vị tha
Còn tìm đủ lý do mà vùi dập.
Đàn bà cũ luôn một lòng xây đắp
Mong yêu thương tràn ngập khắp muôn người
Đàn ông thì cứ bay bướm lả lơi
Do ích kỷ nên đua đòi hoang lạc.
Đàn bà cũ một lòng không đổi khác
Hoài thủy chung chẳng khao khát xa hoa
Mãi giữ gìn êm ấm ở trong nhà
Vẫn trọn vẹn đầy thiết tha nghĩa thắm.
Đàn bà cũ - đàn ông không dám nắm
Bởi cho rằng đã vướng lấm bụi trần
Có khi nào thấu hiểu nghĩa tình chân
Ở nơi họ cũng đang cần hạnh phúc..