thơ tuổi học trò (ảnh: internet) |
MỘT THỜI THƯƠNG NHỚ
Thơ: Lãng Du Khách
Mùa phượng nở nỉ non ve xót
Thương tình đầu dịu ngọt mộng mơ
Chia xa tiếc nuối thẫn thờ
Hành trang ký ức tuổi thơ đong đầy .
Thế là hết từ đây xa mãi
Bước vào đời hoang hoải bôn ba
Phượng ơi gom hộ lệ nhoà
Mắt nai em đó giúp ta đỡ sầu .
Mai này ở nơi đâu vẫn khắc
Trong tim hồng trầm mặc tình xưa
Thương em biết mấy cho vừa
Nhớ sao ánh mắt đong đưa gọi tình .
Giở trang giấy trắng tinh tìm lại
Nụ hôn đầu êm ái bờ môi
Run rẩy dịu ngọt đâu rồi
Chỉ còn phượng đỏ in đôi môi hồng .
Này người hỡi nhớ không ngày đó
Nhặt phượng hồng chở giỏ yêu thương
Giờ đây xa cách dặm trường
Để ta ôm mãi tơ vương thuở nào !
THƠ TUỔI HỌC TRÒ
Thơ: Hoàng Hôn TímTháng năm nhuộm đỏ khung trời,
Khơi nguồn ký ức của thời học sinh.
Hạ về hong nắng buồn tênh,
Gợi niềm nhung nhớ mông mênh thuở nào...
Vài dòng lưu bút gởi trao,
Tình thư viết vội...chìm vào lãng quên.
Người giờ phương ấy bình yên,
Riêng ta lạc nẻo...muộn phiền canh thâu...
Dẫu rằng chẳng nợ gì nhau,
Ân tình xưa đã nhạt màu thời gian.
Dòng đời dâu bể hợp tan,
Hạ về réo gọi muộn màng nỗi đau !
Người đi bỏ khúc ca dao,
Phượng hồng tan tác lụy sầu giấc mơ.
Ta về dang dỡ tình thơ,
Nghe như giá buốt lượn lờ đâu đây...?!
THƠ HỌC TRÒ: HƯƠNG XƯA
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Phượng hồng nở rộ khung trời,
Trưa hè rủ bóng nghiêng soi mặt hồ.
Xa rồi tuổi mộng học trò,
Nhặt hoa ép sách, hẹn hò bên sân...
*
Nay nhìn cánh phượng bâng khuâng,
Mây giăng hè ấy một lần tiễn đưa.
Giã từ lứa tuổi ngây thơ,
Phượng hồng tan tác dưới mưa đầu mùa.
Hắt hiu bên ngọn gió lùa,
Còn đây nỗi nhớ vẫn chưa phai nhòa.
*
Xuân đi mấy độ hè qua,
Nhìn màu phượng thắm chia xa cuộc tình.
Nỗi niềm chôn dấu trong tim,
Nay mùa hạ đến...gợi tìm hương xưa !
XA RỒI ÁO TRẮNG
Thơ: Tiến Nguyễn
Gom thơ ngây kết thành bao nỗi nhớ
Nhặt kỉ niệm gói ghém vào câu thơ
Ngược thời gian...về những phút mong chờ
Áo trắng yêu dấu. ..một thời mộng mơ
Nhìn xác phượng hồng theo gió tả tơi
Những tiếng ve ngân trong nắng..rã rời
Bâng khuâng lặng bước ngang sân trường cũ
Áo trắng xa rồi...nhung nhớ chưa vơi
Bạn bè giờ mỗi đứa...biệt mỗi nơi
Tình thơ cũng mờ khuất phía chân trời
Áo trắng thơ ngây ...giờ tìm đâu nữa
Áo trắng đã xa rồi. .....áo trắng ơi !
HẠ VẮNG
Thơ: Quốc Phương
Hè về rồi..trường lớp vắng đìu hiu
Gốc phượng vĩ..không dập dìu đôi trẻ
Chỉ đâu đó..gió rung xào xạc nhẹ
Những ngày hè..lại lẻ bóng đơn côi
Hè về rồi.. mà chỉ mỗi mình thôi
Sao trống vắng.. không như hồi đến lớp
Không còn biết.. tìm đâu ra duyên hợp
Để sẻ chia..vơi bớt những ưu sầu
Hè về rồi..ta lại thấy nhớ nhau
Nhớ những buổi..vùi đầu ôn thi cử
Rồi sinh nhật.. lại mời nhau tới dự
Vui làm sao..quá khứ thật thanh bình
Trở lại đây..hè vắng cả mối tình
Bạn ngày ấy..đã là sinh viên mới
Hàng ghế đá.. chỉ mình ta ngồi đợi
Ngắm phượng rơi..và nghĩ tới tương lai.
Dưới đây là phần cập nhật những bài thơ viết về tuổi học trò với hình ảnh hoa phương đỏ rực rỡ với những sáng tác mới nhất. Những bài thơ này làm ta nhớ về tuổi học trò thật hồn nhiên, trong sáng.. Và các bạn cũng đừng quên xem thêm loạt thơ ngắn nhớ về tuổi học trò rất hay mà chúng tôi vừa cập nhật nữa nhé!..
Thơ Học Trò Và Hoa Phượng Mùa Hè 01
PHƯỢNG NHỚ
Thơ: Lê Gia Hoài
Hạ về phượng lại hanh hao
Mỏng manh từng cánh rớt vào nhớ thương
Nặng lòng bao nỗi tơ vương
Người đi bỏ lại sân trường vắng tanh.
Lại thêm màu nắng chưa lành
Rớt vào lưu bút ngày xanh âm thầm
Ai chờ thu đứng lặng câm
Cho hoa phượng cháy ướt đầm dưới mưa
Tìm đâu sắc phượng ngày xưa
Ngày ta bỡ ngỡ như chưa biết gì
Bây giờ đã chẳng còn chi
Màu hoa phượng thắm biệt li… hết rồi.
Thơ Học Trò Và Hoa Phượng Mùa Hè 02
ĐÃ XA LẮM RỒI MÙA HOA PHƯỢNG CUỐI
Thơ: Vĩnh LộcĐã xa lắm rồi sân trường cửa lớp
Ghế đá buồn vì sắc thắm phượng rơi
Người đã đi sao tôi còn mãi đợi
Thời gian trôi không trở lại bao giờ
Chỉ còn đây trong hoài niệm ngày thơ
Nhìn theo ai lặng lẽ cuối con đường
Áo em bay mang theo màu sắc phượng
Và u hoài trang lưu bút tôi ghi
Giấu nỗi buồn trong giây phút chia ly
Ta bâng khuâng trao nhau lời nói cuối
Và một ánh nhìn yêu thương đắm đuối
Chẳng nói gì thêm chỉ biết ngậm ngùi
Ta biết rằng đã đến lúc chia xa
Kể từ đây đường đời chia hai ngã
Tôi cố gom hết phượng hồng mùa hạ
Để lấp đầy ký ức chút mong manh .
Thơ Học Trò Và Hoa Phượng Mùa Hè 03
(còn cập nhật...)
Phượng hồng gợi nhớ..nỗi niềm..
Còn đâu một thuở êm đềm ngày thơ?!
Ân tình đã chết trong mơ,
Mà sao cứ mãi mong chờ dáng ai ?
Cô đơn đếm bước đường dài,
Phượng rơi tan tác lạc loài dấu chân.
Xuân qua hạ đến bao lần
Nghe tình xưa ấy thật gần đâu đây !
Người giờ biền biệt chân mây,
Biết tìm đâu để lấp đầy nhớ thương ?
Ân tình một thuở tơ vương
Còn chăng kỷ niệm...nhạt hương phai mờ !
Ta về gói hết niềm mơ,
Cùng bao nhung nhớ làm thơ gởi người.
Hạ sang phượng rực góc trời,
Chơi vơi ta đứng giữa đời buồn tênh...
Tháng Năm phượng nở đầy đường.
Ve sầu réo rắc vấn vương tình hồng.
Người ơi có nhớ hay không ?
Mỗi mùa phượng nỡ tôi trông người về.
Người đi biền biệt sơn khê
Con đường năm củ tôi về đơn côi.
Tình yêu chưa nói nên lời.
Viết vào lưu bút những lời yêu thương.
Nhặt hoa phượng đỏ sân trường.
Ép vào trang sách...nhơ thương một đời...!
Rồi nào là lưu bút ngày xanh, nào là những lá thư viết vội nhét vào cặp bạn, nào là những cái liếc, những cái nhìn bâng khuâng đâu đó, nào là những buổi hẹn hò với những ánh mắt thẹn thùng, với những câu chuyện không đầu không đuôi.....
Tuổi hoc trò là thế đó nhưng nay nó đã xa rồi. Vậy xin hãy ngủ yên trong tôi những kỷ niệm khó quên của một thời ÁO TRẮNG....
Dấu yêu ngày đó một đời không quên.
Một thời...tuổi mộng thần tiên...
Cung đàn sai nhịp... tình duyên lỡ làng..
Tự dưng nhớ chuyện ngày xưa .
Hè đến rồi... quê hương mình đẹp lắm !
Khắp phố phường hoa phượng thắm đơm bông
Ở phương nao, em còn nhớ hay không?
Hoa phượng đỏ vẫn chờ trông em đấy.
Tuổi học trò ... hồn nhiên vui biết mấy
Giờ tan trường hoa phượng đẫy giỏ xe
Góc cuối đường nghe rộn rã tiếng ve
Là đặc trưng của trưa hè đất cảng.
Bao kỷ niệm... phai tàn theo năm tháng
Tuổi học trò như gió thoảng qua ta
Tôi vào lính canh giữ nơi đảo xa
Em ở nhà lên xe hoa từ đó .
Ôi tình yêu... sao mà nhiều gian khó
Ước hẹn rồi, mà không có được nhau
Tôi âm thầm ôm trọn hết nỗi đau
Cầu mong em cùng người sau hạnh phúc.
Bài thơ này... viết cho em đúng lúc
Trưa nắng hè, trời nóng nực như thiêu
Lòng chông chênh tôi chỉ nói đôi điều
Về kỷ niệm...
một thời
yêu say đắm...
PHƯỢNG xưa vẫn còn lưu ở lại
HỒNG khắp sân nhớ mãi một thời
AI còn vương vấn người ơi
THẢ bao kỷ niệm tuyệt vời xuyến xao
CHIỀU tan học hôm nào cũng thế
VƠI chữ yêu dòng lệ chảy dài
KHẼ ùa những buổi sớm mai
CHAO về tình cũ đan cài tuổi thơ
CÁNH thư ấy bây giờ dang dở
MỎNG đẹp thay càng nhớ bạn hiền
BÊN trường hoa nở đầy hiên
ĐỜI mong ngày ấy gặp liền bạn tôi
GIÓ thổi nhẹ ai ngồi bên cửa
MƯA vẫn rơi lời hứa xa vời
PHƯỢNG HỒNG AI THẢ CHIỀU VƠI
KHẼ CHAO CÁNH MỎNG BÊN ĐỜI GIÓ MƯA
Phượng hồng thắp lửa sân trường
Bằng lăng nở tím con đường em đi
Ve ngân khúc nhạc lâm ly
Ngậm ngùi chẳng biết nói gì hôm nay
Bên nhau những tháng những ngày
Hè về đã phải chia tay nhau rồi
Từ đây mỗi đứa một nơi
Xốn xang trong dạ bồi hồi trong tim
Sân trường vắng lặng im lìm
Bằng lăng tím mãi mối tình ngây thơ
Như màu áo trắng học trò
Ký ức xưa chẳng bao giờ phôi phai…
Bạn bè những giọt lệ rơi !
Bồi hồi xúc động nói lời chia tay
Thế là tạm biệt từ đây
Học trò lứa tuổi tràn đầy ước mơ
Mái trường kỷ niệm tuổi thơ
Hàng cây phượng vĩ bao giờ tôi quên !
Biết bao kỷ niệm không tên
Thầy cô với cả bạn hiền ngày xưa
Phượng hồng rực lửa ước mơ
Bạn xưa cùng lớp bây giờ nơi đâu ?
Nhớ trời tháng bảy mưa ngâu
Chạy mưa cùng đội trên đầu lá sen
Nhớ con đường nhỏ thân quen !
Tình yêu chớm nở mang tên học trò!
Chỉ là hạ sang sao đỏ rực góc trời
Như máu lệ khóc một thời ly biệt
Tạm chia tay chứ đâu là vĩnh viễn
Tháng sáu chỉ là phút nuối tiếc khi xa
Sân trường vẫn còn nhộn nhịp tiếng ve
Ừ buồn lắm ba tháng hè không gặp
Phượng hồng hôm nào ép trong trang sách
Kỷ niệm bây giờ ướt mắt em tôi
Chỗ ngồi thân quen cũng sẽ xa rời
Bao vương vấn bồi hồi chân không bước
Bao năm thân quen giờ đây khôn lớn
Phải chia tay mọi thứ thuộc nằm lòng
Hạ xa rồi ai đó nhớ ta không
Bao lần chung đôi mưa phùn ướt áo
Ký ức ngọt ngào chạm đầu tháng sáu
Mưa rớt ngoài trời , mưa bão trong tim.
Dấu yêu à…
Bước chân bồi hồi ta lại trở về đây
Ghế đá hàng cây như đong đầy bao kỷ niệm
Dưới gốc phượng già đâu bóng hình thân quen từng lưu luyến
Nhớ lắm một thời hai đứa mình quấn quyện yêu thương
Sân trường vắng…
Chỉ còn xác xơ những cánh phượng nhẹ vương
Tiếng ve khắc khoải gợi khát khao mắt môi hường một thuở
Mải miết đam mê tình vội lìa xa để con tim mãi hoài trăn trở
Tiếc nuối tìm về ôm dang dở một lời yêu
Con đò chiều…
Lặng lẽ một mình trên bến vắng cô liêu
Sắc tím bằng lăng nhắc trong ta biết bao điều hứa hẹn
Bàn tay run run viết những dòng lưu bút chưa trọn vẹn
Chôn giấu bùi ngùi ngày chia ly đến dạ xót xa
Ta lại về…
Để được ngắm nhìn yêu dấu một thời qua
Gặp bạn bè gặp người thương hiền hòa ngày xưa cũ
Bạc mái đầu xanh nửa cuộc đời gió sương vần vũ
Biết đến bao giờ mới trả đủ hết yêu thương….
Mùa hạ ơi…
Gắn mãi trong ta bao kỷ niệm dưới mái trường
Để mỗi mùa sang quay gót hài tựa nương ru lòng vậy
Thắp lại đam mê của thời trẻ trung bùng cháy
Thổn thức dại khờ tình đầu ấy mãi hằn in…
Buổi hè vang văng vẳng tiếng ve sầu
Màu phượng vĩ âm thầm mang niềm nhớ
Bước lang thang phố vắng nhớ trường xưa.