[HAY] Cảm nhận về bài thơ KHÚC THỤY DU của nhà thơ Du Tử Lê

21/5/18
(iini.net) Vì yêu thích KHÚC THUỴ DU mà tôi đã đi tìm tác giả. Biết bao công sức, lúc đầu tưởng như vô vọng. Nhạc sĩ nào đã phổ nhạc ca khúc này, không thấy ai nhắc tới. Chỉ biết lời là của nhà thơ Du Tử Lê. Tên thật của ông là Lê Cự Phách sinh năm 1942 tại Kim Bảng, Hà Nam. Sau năm 1954 ông cùng gia đình di cư vào Nam sống ở Hội An, sau về Đà Nẵng.

[HAY] Cảm nhận về bài thơ KHÚC THỤY DU của nhà thơ Du Tử Lê
Du Tử Lê - Tác giả bài thơ Khúc Thụy Du (ảnh: internet)

xem thêm: Cảm nhận về bài thơ Người Con Gái Việt Nam của nhà thơ Tố Hữu

Lớn lên tốt nghiệp đại học văn khoa Sài Gòn. Ông sáng tác thơ khá sớm từ khi 14 tuổi. Do thế thời - thời thế ông đã từng dạy học ở Sài Gòn. Rồi đăng lính là sĩ quan trong quân lực VNCH. Sau ngày 30/4/1975 theo chế độ VNCH di tản sang Mỹ. Khi còn trẻ Du Tử Lê yêu một cô sinh viên trường Dược tên Thụy Châu, sau này họ đã thành vợ chồng. Thụy Du là tên ghép của hai người. Mối tình của họ không lâu thì tan vỡ. Tháng 3 năm 1968 bài thơ ra đời rất dài có tới hàng trăm câu, viết trong sự ám ảnh của con người về chết chóc và chiến tranh. Những người không đầu, đôi chân lạnh giá, bàn tay quờ quạng... bài thơ đã bị cấm phát hành. Như một định mệnh không do con người quyết định được.

Năm 1985 nhạc sĩ Anh Bằng tìm gặp Du Tử Lê, sau khi trao đổi, bài thơ được gọt tỉa nỗi ám ảnh về sự sống, cái chết tiếng kêu đau thương nghẹn ngào được Anh Bằng (1926 - 2015) lược bỏ đi rất nhiều. Với kinh nghiệm rút ra từ 650 ca khúc Anh Bằng đã biến nỗi ám ảnh đó thành thế giới của tình yêu. Thế giới của những giấc mơ hư mà thực... thực mà như mơ.

“ Anh là chim bói cá
Em là ánh trăng ngà”

Từng nét nhạc óng lên như vệt nắng lấp lánh thả xuống mặt hồ trong vắt làm bật lên những âm thanh dịu ngọt, diệu kỳ rót thẳng vào trái tim chúng ta. Lời thơ chứa chất đầy tâm sự của một con người đang chuẩn bị sang bên kia thế giới. Một thế giới rỗng không, trống vắng. Đó chính là KHÚC THUỴ DU (khúc ru cho Thụy) mà tôi đã nghe cả ngàn lần mà chưa bao giờ nhàm chán.

Nhạc sĩ Anh Bằng
nhạc sĩ Anh Bằng - người đã phổ nhạc cho bài thơ Khúc Thụy Du (ảnh: internet)

Nghe ca khúc tôi hình dung ra ngày ấy họ yêu nhau, Thụy vào trường đại học, còn anh lên đường ra mặt trận. Họ vẫn liên lạc tình cảm qua những lá thư khi đầy vơi hờn dỗi, lúc mãnh liệt cồn cào. Cô yêu anh và anh cũng yêu cô tha thiết. Cô rất yêu màu áo xanh của người lính. Những gian lao trên nắng gió thao trường. Có lần đơn vị anh hành quân qua gần nơi cô học. Anh bỏ ba lô xuống là chạy bộ một mạch hơn hai ki lô mét đến tìm cô, trong lúc trời mưa to gió lớn, chỉ để nhìn người yêu một lát thôi. Sau đó lại vội vã trở về đơn vị nhịn đói tiếp tục hành quân. Trong mắt cô hình ảnh người lính dầm mưa đến với cô, khiến nước mắt cô cứ trào ra không sao kìm nén được. Còn anh nắm tay truyền cho cô tất cả những khát khao cháy bỏng nơi con tim mình đang có. Ở cái tuổi mà họ chưa dám hôn, chưa một lần được hôn. Trong tim cô hình ảnh anh lính trẻ hồn nhiên mờ dần trong màn mưa với đôi giày bết bùn nặng trĩu. Anh ra mặt trận những lá thư thưa dần, thưa dần... bởi chiến tranh ngày càng khốc liệt.

Nơi chiến tuyến xa xôi, giữa điểm cao nơi hai bên giành nhau từng tất đất. Anh ngã xuống máu đẫm ướt một bên ngực. Trong hôn mê anh thấy cô ôm anh, lay gọi tên anh. Cô hôn anh, nụ hôn cháy bỏng nồng nàn. Anh bừng tỉnh, biết mình đang dần sang bên kia thế giới... Anh thầm tự bảo:

“Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Thụy ơi và tình ơi”

Cô nữ sinh vẫn ôm anh trong vòng tay trìu mến, vẫn lay gọi anh từng hồi... bởi khi anh ra đi cô đã thề sẽ yêu anh mãi mãi. Mặc dù trong thực tế họ chưa nói với nhau về yêu thương, gắn bó. Đó là mối tình đầu của anh. Với cô có lẽ cũng là lần đầu tiên cảm nhận một tình cảm. Trên mặt trận thỉnh thoảng thư cô vẫn đến. Cô nói cô yêu anh và chỉ một mình anh thôi. Còn giờ cô đang ở bên, anh muốn nói:

“Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh run
Vì sao chân không vững
Vì sao và vì sao”

Em à, chúng ta dù cách xa nhau bao nhiêu anh vẫn yêu em. Còn em, em vẫn dành cho anh hương thơm trên mái tóc. Vẫn giữ nguyên hình ảnh anh đến với em cái ngày mưa gió. Em hãy lo học hành và chờ anh, anh mãi yêu em. Đời người đâu có dài nó ngắn ngủi lắm. Anh còn chưa hôn em đâu nhé. Trái tim anh nóng ấm nhưng toàn thân anh đã lạnh rồi.

“Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm”

Anh đi đây, anh biết em sẽ nhớ anh. Nhưng em cũng phải tìm một hạnh phúc cho mình em nhé. Anh thấy mình lơ lửng trên mặt hồ xanh biếc. Anh đi tìm những gì còn bỏ quên, đã đánh mất.

“Tôi tìm đời đánh mất
Trong vụng nước cuộc đời
Trong vụng nước cuộc đời”
Một lần nữa nét nhạc lại bùng lên
“Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau....”

Trong cơn mơ anh thấy cô lại gọi anh da diết.
Anh ơi, em sẽ chờ anh, đừng đi anh nhé.
Cô cúi xuống hôn lên môi anh, đôi môi còn nóng bỏng. Sức nóng dồn lên cho một tình yêu vĩnh cửu. Bao ngày qua em vẫn dõi theo từng bước chân anh đi, từng nẻo đường anh tới. Bão tố chiến tranh đã chia cắt chúng ta, đã đưa anh đi. Còn em muốn nói rằng:

“Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu!”

Sâu lắng, chìm rơi anh đã ra đi không bao giờ trở lại. Một bên là sự vô thường, còn bên kia là sự sống và tình yêu. Thời gian cứ trôi đi như những chiếc lá rơi xuống cuộc đời, để cho những nhành xuân được đâm chồi nảy lộc như một lẽ tự nhiên của đất trời. Nhưng lòng ta sao cứ nghẹn lại... nghẹn lại!

Chỉ có nỗi buồn cay đắng mới hiểu nổi sự khổ đau của những trái tim yêu. Như khi bạn đứng trước gương, một người rất mực thương yêu của bạn đứng sau mặt gương đó, mong manh, rất gần...rất gần. Nhưng bạn sẽ không sao đến được. Như một ánh trăng ngà ngước nhìn tình yêu mà đau đớn.

“Thụy bây giờ về đâu
Tôi là chim bói cá
Em là ánh trăng ngà
Chỉ cách một mặt hồ
Mà muôn trùng chia xa”

Cảm ơn nhạc sĩ Anh Bằng và nhà thơ Du Tử Lê đã để lại cho chúng ta một nhạc phẩm thật nhân văn và tràn đầy cảm xúc.

Chúc các tình yêu hạnh phúc và không bao giờ có hồi kết nhé.

Ngày 25/3/2018
Lương Hải Thuận

———————————-

KHÚC THUỴ DU
(Viết lại theo lời của ca khúc)

Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi và tình ơi

Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vụng nước cuộc đời
Trong vụng nước cuộc đời
Thụy ơi và tình ơi

Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh run
Vì sao chân không vững
Vì sao và vì sao

Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu

Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu
Thụy bậy giờ về đâu
Tôi là chim bói cá
Em là ánh trăng ngà
Chỉ cách một mặt hồ
Mà muôn trùng chia xa

Du Tử Lê

Mời các bạn truy cập vào danh mục thơ hay để xem thêm rất nhiều chủ đề thơ về tình yêu, cuộc sống,...
Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem [HAY] Cảm nhận về bài thơ KHÚC THỤY DU của nhà thơ Du Tử Lê trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2018-05-21T01:05:00+01:00 [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-10-08T16:42:47Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 3 bình luận cho bài viết "[HAY] Cảm nhận về bài thơ KHÚC THỤY DU của nhà thơ Du Tử Lê"
  1. Rất ý nghĩa. Cảm ơn bài viết đã cho tôi biết cảm xúc của bài hát này
  2. Cảm ơn anh Lương Hải Thuận , bài viết thật công phu và tâm huyết, bài hát này em chưa từng biết ! Rất hay , xúc động lòng người ... cảm ơn anh cho em hiểu ra nhiều điều bổ ích !
  3. Cám ơn Lương Hải Thuận đã kỳ công tìm hiểu & luận về bài thơ Khúc Thuỵ Du.
    Cứ mỗi lần hát Karaoke là mình rất thích hát bài này , nhưng đến nay qua bạn mình mới hiểu thấu được hoàn cảnh ra đời của bài hát .
    Cám ơn , cám ơn & cám ơn ! ! !
Gửi bình luận

Sửa bài đăng