Thơ chế vui Cây Tre Trăm Đốt (những phiên bản hài bá đạo nhất)

23/8/18
(iini.net) Mời các bạn cùng thư giãn với chùm thơ chế Cây Tre Trăm Đốt được chia sẻ độc quyền trên iini.net. Mình gọi là chùm thơ là bởi vì ngay trong chủ đề này, các bạn sẽ được đọc thơ chế Cây Trăm Trăm Đốt với nhiều phiên bản bá đạo nhất!..

Các bạn có thể xem trước danh sách những phiên bản hài hước của Cây Tre Trăm Đốt ngay ở đây..


Thơ chế vui: Cây Tre Trăm Đốt
Thơ chế vui: Cây Tre Trăm Đốt (ảnh: internet)

THƠ CHẾ CÂY TRE TRĂM ĐỐT (version 1)

Thơ: Đoàn Pháp

thơ vui chế cây tre trăm đốt
thơ vui chế cây tre trăm đốt.

Ngày xưa, xưa rất là xưa
Cái thời chưa biết móc cua là gì
Có chàng trán chó, thâm ti
Cày bừa như bọn châu Phi, nhưng đần
Nhà nghèo lây cả họ hàng
Làm thuê cho lão giàu sang nhất vùng
...
Một hôm mưa gió bão bùng
Lão gọi Đần tới thẹn thùng tỉ tê:
"Nhìn con rất giống bê đê
Nhưng mà hàng họ nhìn phê quá trời
Nhân đây ta cũng có lời
Thêm ba năm nữa ta thời gả cho
Con gái ta đẹp mặn mà
Nếu chê thì có thân ta thế vào!"

Đần nghe suýt ngã xuống ao
Tính đi tính lại gật đầu ô-kê
Con gái lão, mà lại chê
Thì đem thiến mẹ nó đi cho rồi

Nghĩ xong Đần nhếch miệng cười
Lao vào làm việc gấp mười hôm qua
Ba năm nhờ sức anh mà
Lão thêm giàu sụ, mua ba ngân hàng

Nhưng mà lão lại hổ mang
Gả con cho lão buôn vàng mới đau
Nhờ Gia Cát Lượng bên Tàu
Lừa thằng to xác già đầu mà ngu

Gọi Đần ra, lão gật gù:
- Nhà mình giầu nhất chiến khu này rồi
Nhưng mà con hỡi con ơi
Cây tre trăm đốt nữa thôi đề huề
Ngày mai con vác ngay về
Rồi làm hôn lễ xum xuê cho mày..

Đần ta chằng ngỡ mảy may
Phi con Cup ghẻ sang ngay nước Lào.
Tay cầm bát quái trường đao
Như Quan Công ấy đi vào lauxanh

Xuống xe Đần cứ chạy quanh
"Cây tre trăm đốt mày đang nơi nào"
Bụng thì đang đói cồn cào
Lầm bầm tự rủa to đầu còn ngu

Vừa hay có lão lưng gù
Đầu đội mũ cối lù đù đi qua
- Thằng kia mày chửi tao ah
Phang cho một cối chết cha bây giờ =.=

Đần ta ôm mặt giả ngu
Nước mắt cá sấu tu tu khóc liền
Đần đem kể hết sự tình
Lão gù vỗ ngực xưng mình: ông Tiên

Tuy rằng lắm lúc điên điên
Nhưng mà tốt bụng, chẳng phiền giải nan
Chỉ cần đốn đúng một trăm
Đốt tre riêng lẻ, lầm rầm câu sau:
"Khắc nhập, khắc nhập cho tao
Cãi lời thông toét phao câu bây giờ"

Đần ta miệng mở chữ o
Lão gù lẩn mất chẳng cho đần chào
Chặt vội trăm khúc bó vào
Chất lên Cup ghẻ phi ào về buôn..
---
Nhà ai pháo nổ ngập mương
Xe hoa kiệu cưới ngợp đường vui ghê
Thì ra phú hộ ba que
Gả con cho đứa bê đê nhà giàu

Đần ta suy nghĩ hồi lâu
Cho xe phi thẳng chặn đầu xe hoa
Quăng xe đần rút dao ra:
- Mẹ cha cờ hó lừa ta bao lần

Phú ông xuống ngựa tần ngần;
- Cây tre trăm đốt tao cần đưa đây ...!
Đần mang trăm đốt tre gầy
Đọc câu thần chú: Mọe mày chết đi!

Phép màu biến hóa thần kỳ
Cây tre trăm đốt tức thì hiện ra
Đốt dài gân rễ xuề xòa
Thông cho phú hộ nở hoa thôi rồi

Thông gia đứng ngẩn mặt nồi
Chạy vào giằng giật tơi bời vạ lây
Tiếng rên ai oán đâu đây:
- Chu choa reng tợ ví rày mô tê (hiểu chết liền)

Đần ta khoái chí cười hề
Cầm tay con vợ đi về chuồng trâu
Ngoảnh ra Đần giả mặt ngầu:
- Thôi thế là đủ! Tội đầu sẽ truy
Xuất thì xuất mẹ nó đi!
Dứt lời trăm đốt tức thì rời ra..!

Phú hộ ôm a.s.s nở hoa
Lầm bầm chửi rủa: Mọe choa thằng Đần!!!
Nước xa khôn cứu lửa gần
Cũng đành bấm bụng cho Đần rước dâu..

Truyện này kể nữa thì lâu
Người lớn đã biết đoạn sau còn gì
Chỉ còn mấy cháu thiếu nhi
Vẫn còn ngơ ngác biết chi đâu mà..
Tính tôi lại quá thật thà
Thôi thì nói toẹt móng gà ra luôn:
- Nếu mà muốn vợ yêu thương
Tre thời phải cứng, phải luồn được sâu
- Nếu mà muốn cưới vợ giàu
Cây tre trăm đốt mau mau vác về
- Nếu mà muốn cưới buê đuê
Tìm ngay Thầy Pháp mà bê về nhà
----
Câu chuyện thêm thắt qua loa
Hay thì bình luận để mà góp vui ^^
Ai mà lặng lẽ rút lui
Tôi đọc thần chú, cho cười cả đêm :))))

hihi, quá zui phải không các bạn!?, hãy nói lên cảm nhận của khi xem qua bài thơ chế vui này ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé. Hoặc là xem tiếp những phiên bản khác nữa..

CHUYỆN TÌNH BỤT VÀ KHOAI (version 2)

Thơ: Kẹo Chuối

thơ chế cây tre trăm đốt
thơ chế cây tre trăm đốt - version 2.

Chuyện rằng ở Việt Nam ta
Có thằng đi ở tên là thằng Khoai
Cao to tốt mã, đẹp trai
Ăn to nói lớn sức dài dễ thương

Nhà Khoai trông nát như tương
Trong nhà chỉ có cái giường bốn chân
Vợ chồng Khoai đã ly thân
Nên đời Khoai phải gian truân từng ngày

Có ông phú hộ gần đây
Thuê Khoai đi cuốc, đi cày sớm hôm
Khoai thôi không bán chôm chôm
Về làm thằng ở, mò tôm, đi cày

Phú ông mới bảo thế này:
Con làm cho tốt, ngày ngày gắng công
Con ta đến lúc gả chồng
Thì ta sẽ kết tơ hồng cho con

Nghe xong Khoai sướng kinh hồn
Ngày chăm làm lụng, đêm còn chưa ngơi
Những mong sẽ lấy được người
Gia tài thừa hưởng, đời đời ăn chơi

Đêm ngày chẳng dám nghỉ ngơi
Năm năm tháng tháng, đời người trôi qua
Tiểu thư nay đã 23
Mặt mày thanh tú, kiêu sa đàng hoàng

Thế nhưng lúc đó trong làng
Có anh giám đốc ngân hàng công thương
Gia tài ko phải tầm thường
Có xe lexus tây dương nhập về
toàn thân không một chỗ chê
xe riêng đưa đón đi về sớm hôm
Tiền nhiều cộng với iphone
Nên anh chiếm trọn tâm hồn chị em
Tiểu thư cũng chẳng khá hơn
Gặp anh mà đã thần hồn xuyến xao

Trời ơi phong cách làm sao
Cha ơi, cha muốn làm sao thì làm
Con đây phải lấy được chàng
Cuộc đời con mới đàng hoàng về sau

Phú ông nghe thế gật đầu
Chuyện này có khó gì đâu con à
Con ta xinh đẹp kiêu sa
Lừa tình úp sọt có mà dễ không

Thế là bao tháng đợi mong
Giờ đây tuột mất bóng hồng khỏi tay
Định ngày sang tháng cưới ngay
Đúng vào hôm cưới Khoai say ngút trời

Xách dao phi thẳng đến nơi
Quyết tâm phải cản được người vu quy
Phú ông: chú bớt giận đi
Ra đây anh nói chú nghe đây này
Chỉ là chú vẫn trắng tay
Con anh lấy chú sau này sống sao
Thiên kim cốt cách thanh tao
Lẽ nào lại lấy tam mao làm chồng
Bây giờ thế nhé được không
Nhà anh sắp sửa sẽ trồng phong lan
Nhưng đang thiếu một cái giàn
Chú đi lên núi chặt mang tre về
Phải tre chăm đốt chú nghe
Chỉ cần chú kiếm được về là xong
Gia tài anh để chú trông
Sẽ cho chú được làm chồng con anh

Nghe song Khoai phóng thật nhanh
Đi qua rừng trúc, rừng tranh, rừng vầu
Đi vào tận chốn rừng sâu
Thì nhìn thấy mướt một màu tre xanh
Cây thì gai góc đầy cành
Cây thì lại mọc một mình một nơi
Tìm tòi hết một buổi trời
Tìm hoài không thấy, ngu rồi bị troll

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn thần hồn
Khoai ngồi phịch xuống lòng buồn khôn nguôi
Giọt châu lã chã tuôn rơi
Đang ngồi than thở có người hiện ra
Kêu rằng mày rảnh quá à
Khi không ngồi khóc làm ta bực mình

Khoai rằng: tao mới thất tình
Biến ngay để trẫm một mình ở đây
Tao đây là bụt chốn này
Ngủ vừa mới dậy thấy mày kêu ca
Thế nên tao mới hiện ra
Làm sao mà khóc thật thà kể coi
Tao có pháp thuật tuyệt vời
Muốn gì được nấy người người trông mong

Thì thào Khoai mới trải lòng
Đi làm vất vả bao công đợi chờ
Thế mà cuộc sống bất ngờ
Cây tre trăm đốt bây giờ tìm đâu

Nghe xong bụt phán một câu
Mày ngu thì mãi kiếp hầu nghe không
Đi làm mà chẳng hợp đồng
Bảo sao chúng chả bất công với mày
Thôi giờ tao tính thế này
Tao đây cũng đã vạn ngày cô đơn
Một mình lủi thủi sớm hôm
Chi bằng mày ở đây luôn nha mày
Cuộc đời cứ thế lên mây
Một căn nhà nhỏ trồng đầy những hoa

Bụt ngồi may vá thêu thùa
Khoai đi cắt cỏ lúa mùa tháng năm
Những đêm trăng sáng hôm rằm
Bụt Khoai cũng ngắm chị hằng trên cao...
..
Nãy giờ lảm nhảm tào lao
Thôi thì kết thúc để vào bigo :V


CÂY TRE TRĂM ĐỐT (version 3)
Thơ: Hắc Long

thơ vui chế cây tre trăm đốt
thơ vui chế cây tre trăm đốt - version 3.

Thủa trời đất... Tiên, người vẫn gặp
Nhậu với nhau và gắp mồi chung
Làng kia có một anh khùng
Bị tên đại bịp...ác hung nó lừa.

Làm quần quật, cà dưa qua bữa
Làm cả ngày giống tựa như bò
Mong là hắn gả con cho
Chung quy cũng bởi...chú Cò tý teo.

Thân ở đợ vốn nghèo, áo rách
Tính tuy khùng...tâm sạch đáng yêu
Nói luôn... đã có một chiều
Gửi trao ước hẹn...không điêu chút nào.

Nhưng tên khọm làm sao đồng ý
Đã từ lâu kế quỷ, bày ra
Con thì... hắn gả lão già
Cốt thêm tiền bạc...mặc cha chúng mày.

Đúng như hẹn nhà trai lễ rước
Sợ anh khùng, phá cuộc thành hôn
Ngay từ gà gáy đêm hôm
Kêu Chàng vô núi bẫy hùm lấy răng.

Nhầm tớ lộn...sai chàng vào núi
Không phải đi kiếm củi...mà Tre
Giọng gằn ra vẻ hầm hè
- Tìm cây trăm đốt, vót que tăm nà.

Lão tính kỹ, ở nhà mở tiệc
Chàng khờ kia chẳng biết được đâu
Khi về dù có ôm sầu
Thì xong đã lỡ...giống trâu chấp gì.

Khổ cho kiếp, hì hì... ngớ ngẩn
Chàng đi vào mãi tận rừng già
Kiếm hoài kiếm mãi chẳng ra
Cây Tre trăm đốt...như là lão kêu.

Lòng buồn bực Khờ liều lên vái
Bạn thường ngày nhậu trái cà xanh
Lão mau xách cái củ Hành
Qua đây giúp đệ..thật nhanh đi nào.

Đã ăn uống hôm nao... đành trả
Trong khói sương, một gã tới liền
À không có một anh Tiên
Đầu xanh đầu đỏ... Mắt (nhắm) nghiền đến luôn.

Thở cái giọng hơi buồn Khờ nói
- Làm thế nào kiếm nổi một cây
Đã Tre, phải đực, thân dày
Đủ nguyên trăm đốt??? đệ đây vác về.

Tiên nhếch miệng hề hề đồ ngốc
Cái loài Tre thủa mọc đến giờ
Đến ta cũng chẳng nằm mơ
Thấy cây trăm đốt, đệ khờ kia ơi.

Rồi vẫy lại...đồng thời nói nhỏ
- Chặt về đây và bó đủ trăm
Anh truyền... chú phải nhập tâm
Như vầy, như thế, mày làm được ngay.

Khờ hớn hở vác cày xuống núi
Về đến nhà đúng buổi tiệc tan
Hai bên... trai gái xếp hàng
Hình như bọn chúng còn đang bái đường.

Lòng đau quặn... má hường bị mất
Tìm khọm già, giành giật...vài lời
- Tại sao ông lại lừa tôi?
Cây Tre trăm đốt có rồi... giờ sao?

Khọm xấu hổ định nhào ra đánh
Khờ nhanh chân bèn tránh qua bên
Đồng thời cất giọng hô liền
- Tre ơi "Khắc Nhập"...sao Tiên dối mình.

Ồ thật lạ... Thật kinh ngạc nhé
Tre dính vào với kẻ dối gian
Đằng trai thấy vậy làm càn
Định xông vào cứu...Tre ban phép mầu.

Cả hai họ thành xâu... sợ hãi
Chúng kêu la và phải van cầu
Anh Khờ buông nhẹ một câu
- Tha thì đơn giản... Cô dâu của Khờ.

Đành phải vậy, thua cơ... chịu mất
Khờ ung dung "Khắc Xuất"... buông lời
(Đúng là thằng cụt biết bơi)
Từ nay Khờ đã đổi đời... Tại Tre.


CÂY TRE TRĂM ĐỐT (version 4 - thơ thất ngôn)

Thơ: Tú Lương

thơ chế cây tre trăm đốt
thơ chế cây tre trăm đốt - version 4.

Mày ráng làm đi giúp nhà ông
Gái ông sắp đến tuổi lấy chồng
Nhìn nó chắc mày ưng cái bụng
Nếu mày chăm chỉ sẽ cho không

Nghe nói chàng Khoai mát cả lòng
Đêm ngày làm lụng chẳng cần công
Thời gian thấm thoát ba năm chẵn
Của cải Phú ông đã chất chồng

Hí hửng đợi chờ ngày vui đến
Phen này chắc hẳn hết phòng không
Khoai có biết đâu lời thách đố
Tìm tre trăm đốt nếu bằng không?

Bản tính nông dân vốn thật thà
Băng rừng lội suối vượt đường sông
Tìm tre trăm đốt dâng nhạc phụ
Thoả ước chờ mong được má hồng

Sống tốt ở đời luôn gặp thiện
Lọc lừa dối trá sẽ bằng không
Đã hứa giữ lời cho trọn đạo
Không thể thì đừng hứa viển vông

Cái kết ở đời luôn có hậu
Sống tốt người đời chẳng phụ công
Hứa lèo lừa đảo mang tật xấu
Sớm muộn có ngày sẽ nhận gông!


SỰ TÍCH CÂY TRE TRĂM ĐỐT
(version 5 - thơ song thất lục bát)

thơ chế cây tre trăm đốt
thơ chế cây tre trăm đốt - version 5.

Truyện kể lại ngày xưa làng ấy
Có anh chàng chân chạy làm thuê
Nhà nghèo nên phải thân lê
Bôn ba khắp chốn làm tê tái lòng

Làm nhà lão phú ông thâm ác
Ở trong vùng ăn trác của dân
Lời nói thì toàn dối gian
Không ai tin nổi hai lần hắn trôi

Chàng trai trẻ mồ côi từ bé.
Nhưng hiền lành nên dễ lão lừa.
Cho nên lão phú nói bừa.
Chịu chăm chịu khó lão chừa con cho.

Cậu nge thế tưởng mờ nói thật .
Nên suốt ngày chân chất làm công .
Chịu thương chịu khó nhất vùng.
Biết đâu lấy được vợ cùng gối chăn .

Bao năm tháng làm ăn cho hắn.
Chả ngĩ gì làm hặn ngày đêm.
Đâu biết hắn đang buông rèm.
Kịch kia hắn diễn sắp mềm song xuôi.

Âm miu ấy đầu đuôi đã tỏ.
Hắn vội vàng chơi sỏ chàng luôn.
Con gái hắn gả lái buôn.
Nhà buôn giầu có nên chuồn thật nhanh.

Đến ngày cưới hắn phanh một cái.
Gọi chàng vào chậm dãi nói câu.
Nếu mà muốn có cô dâu.
Vào rừng tìm lấy tre đầu trăm đốt.

Thật thà quá nên nhót đi luôn.
Đâu biết rằng lái buôn đang tới.
Đón nàng đi mất xa rời.
Âm mưu thủ đoạn nên trời có thương .

Khổ cho chàng chèo mương lên núi.
Vượt ngàn đèo lúi húi tìm tre.
Nhưng mà đi khắp các he.
Một trăm đốt ấy không hề thấy đâu.

Chàng cứ đi từ đầu PHÚ THỌ.
Băng qua rừng lọ mọ qua sông.
Sang tới VĨNH PHÚC ngóng chông.
Tìm hoài chả thấy mà lòng buồn hiu.

Lên xe bus dập dìu Hà Nội .
Phố phường kia chật chội thật đông.
Tìm hoài chả thấy tre hồng.
Chàng bèn đặt vé bay vòng vào NAM.

Đi khắp nơi mệt lắm thân mòn.
Chẳng tìm thấy tre tròn tre méo.
Bèn quay trở về PHÚ THỌ.
Lên rưng xanh thẳm ngồi mơ tới nàng.

Quay trở lại phú ông một tí.
Khi chàng đi ông ngĩ thật nhanh.
Phen này gả con cho thành.
Về nơi giầu có ..cho anh lắm tiền

Thằng kia về ưu phiền nhiều lắm.
Bởi chót lừa chót cắm sừng trâu.
Kể ra thằng ấy cũng ngầu.
Sao ngu ..có éo trăm đầu đốt tre.

Chàng quay lại tràn trề mệt mỏi.
Nhưng tình yêu len lói trong tim.
Nên chàng vẫn cố đi tìm.
Cây tre trăm đốt đắm chìm ở đâu.

Chàng mò mẫm rừng sâu thăm thẳm.
Thân mệt nhoài mệt lắm người luôn.
Chàng ngồi gào khóc như tuôn.
Rừng xanh có thấu có buồn xót xa.

Một cụ lão hiện ra chước mắt.
Râu loàm xoàm ngồi vắt chân lên.
Cụ nói hất hàm lên trên.
Ê này...thằng nhóc ..mày rên cái gì.

Chàng giật mình cái gì thề lốn.
Đang u sầu hãy chốn đi cho.
Quay lên nhìn thấy mặt to.
Đoán ngay ông bụt lên ho giúp mình.

Vội vàng quỳ rùng rình xin lỗi .
Từ nãy giờ con với ai chêu.
Bụt hỏi con cứ than kêu.
Muốn gì cứ nói ta khều giúp cho.

Sau một hồi ngồi vô nói chuyện.
Ông nhận lời toại nguyện của anh.
Giúp anh cưới vợ thật nhanh.
Để anh có vợ cháo hành từng đêm.

Chàng vui sướng mà đem tre về.
Suốt dọc đường tan mê mệt mỏi.
Tới sân chàng gọi ới ơi.
Phú ông lão hãy ra đơi xem này.

Trong nhà ấy đang bầy tiệc cưới.
Rất linh đình như với được tiên.
Tranh thủ lúc cậu vắng liền.
Gả con cho gã nhà viền kế bên.

Nge cậu gọi cái tên ông phú.
Vội chạy ra ông hú kêu lên.
Tao bảo mày kiếm tre trên.
Cây tre trăm đốt sao chèn đốt trăm.

Cậu chậm dãi nhìn chăm nhìn chú .
Cậu biết mình bị phú ông lừa.
Cho nên cậu đứng hô bừa.
Khắc nhập khắc nhập cho chừa phú ông.

Cây tre ấy bỗng nhiên gép lại .
Thành một trăm nó trải khắp sân.
Phú ông cũng dính cái chân.
Vào cây tre ấy dính thân dính đùi.

Chàng rể trẻ bùi ngùi lại gỡ.
Cho bố vợ cho đỡ dính vào.
Đoc thêm khắc nhập thì thào.
Chàng ta dính nốt kêu gào lậy xin.

Lão phú ông biết mình thua cuộc.
Nên nhẹ nhàng lệ thuộc vào chàng.
Van xin cậu tha cho trần.
Từ sau không dám lừa thân cậu mà.

Vốn hiền lành thật là đáng nhất.
Cậu nói to khắc xuất rời ra.
Từ nay cậu ở trong nhà .
Làm ông chủ nhỏ nhưng mà sướng gê.

Lấy được vợ đê mê lòng cõi.
Và từ nay người hỡi muôn mầu.
Tình duyên thắm đượm bên nhau
Mai sau hạnh phúc bền lâu thiếp chàng.

Các bạn thân mến!, các bạn vừa xem qua chùm thơ chế Cây Tre Trăm Đốt qua nhiều phiên bản được chia sẻ lần đầu tiên trên mục thư giãn của iini.net... Những phiên bản mới hơn sẽ được chúng tôi cập nhật sớm nhất có thể để phục vụ các bạn.

Bây giờ, các bạn có thể để lời cảm nhận về chùm thơ này ở ngay phần bình luận bên dưới bài viết này nhé. Hoặc xem thêm loạt thơ lục bát chế họa ảnh hài hước rất là vui mà iini.net đã chia sẻ đến các bạn vào năm trước..


Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem Thơ chế vui Cây Tre Trăm Đốt (những phiên bản hài bá đạo nhất) trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2018-08-23T06:18:00+01:00 [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-23T11:38:56Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 2 bình luận cho bài viết "Thơ chế vui Cây Tre Trăm Đốt (những phiên bản hài bá đạo nhất)"
  1. Phú ông tuyên bố
    Nay trận chiến đã vào Trung kết
    Hai thằng mày muốn phết con tao
    Cây tre trăm đốt mang vào
    Toàn thằng to khỏe lẽ nào chịu thua
    Nhanh tay khoai túm xe rùa
    Bắt nhanh kịp chuyến để mua vé về
    Thằng bắt xe kháck về quê
    Chặt tre đốn củi là nghề phùng minh
    Bọn kia nói phet linh tinh
    Ta vào rừng chúc một mình cũng song
    Vàu tre. Ta đốn một vòng
    Thuê luôn một chuyến công nông chở về
    Bụt ngồi mà sóc lộn. Mề
    Nhớ câu thần chú. Tí về đừng quên
    Ta thì vớ được. Quả hên
    Có câu thần chú dắt bên... cặp quần :-))
    Gặp phú chẳng chút ngại ngần
    Hô mưa gọi gió. Dọa gần dọa xa
    Phú ông thì rất sợ ma
    Nên đành chấp nhận để ta... cưới nàng
    Mấy anh Chông thấy bàng hoàng
    Ngậm ngùi nuốt đắng để nàng cưới ta :-))
  2. hihi, haha..
    hài quá anh ơi..
Gửi bình luận

Sửa bài đăng