Chùm thơ con gái buồn, cô đơn, thất tình (ảnh: internet) |
THƠ HAY VỀ NỖI BUỒN CON GÁI
Tuyển tập thơ nói lên nỗi buồn của con gái với sự cô đơn, lẻ loi, nhớ người yêu, hoài niệm tình cũ,...Một nỗi buồn len nhẹ giữa hồn ta
Không hiểu nổi vì sao mà buồn thế
Ước chi mình cứ dửng dưng mặc kệ
Chẳng bận tâm chuyện thế thái nhân tình!
Ta trốn mình trong góc tối lặng thinh
Để cảm nhận nỗi cô đơn lặng lẽ
Trong bóng tối ta gục đầu khe khẽ
Tiếng thở dài ..nén mãi cũng buột ra...!
Qua chùm thơ này, chúng tôi hi vọng sẽ mang đến sự đồng cảm, chia sẻ nỗi buồn cùng với các bạn là độc giả nữ. Mong rằng các bạn sẽ sớm có được một tình yêu đẹp, hạnh phúc..
Về đi anh, gặp nhau làm chi nữa.. |
#01. (⇧)
VỀ ĐI ANH - Thơ: Mùa Băng Giá
Về đi anh, gặp nhau làm chi nữa
Hai đứa mình, mộng ước chẳng tròn đôi
Nước mắt em nay cũng đã cạn rồi
Không còn nữa, khát khao như ngày cũ
Về đi anh, thôi đừng buồn ủ rũ
Trái tim này hóa đá bởi vì đâu
Biết bao đêm em mắt lệ hoen sầu
Chờ anh đến mang theo lời xin lỗi
Em hiểu rồi chẳng phải anh nông nổi
Mà tại em quá dại dột ngây thơ
Ai bảo em cứ mãi đợi mãi chờ
Mãi hy vọng người hồi tâm chuyển ý
Sự thật này em nào đâu dám nghĩ
Anh theo người quên hết chuyện đôi ta
Đến bây giờ anh muốn được thứ tha
Được nối lại mối tình xưa dang dở
Về đi anh ta chẳng còn duyên nợ
Nhạt phai rồi những khao khát ngày xanh
Về đi anh mộng ước đã không thành
Đừng khơi lại những niềm đau day dứt...!
Hai đứa mình, mộng ước chẳng tròn đôi
Nước mắt em nay cũng đã cạn rồi
Không còn nữa, khát khao như ngày cũ
Về đi anh, thôi đừng buồn ủ rũ
Trái tim này hóa đá bởi vì đâu
Biết bao đêm em mắt lệ hoen sầu
Chờ anh đến mang theo lời xin lỗi
Em hiểu rồi chẳng phải anh nông nổi
Mà tại em quá dại dột ngây thơ
Ai bảo em cứ mãi đợi mãi chờ
Mãi hy vọng người hồi tâm chuyển ý
Sự thật này em nào đâu dám nghĩ
Anh theo người quên hết chuyện đôi ta
Đến bây giờ anh muốn được thứ tha
Được nối lại mối tình xưa dang dở
Về đi anh ta chẳng còn duyên nợ
Nhạt phai rồi những khao khát ngày xanh
Về đi anh mộng ước đã không thành
Đừng khơi lại những niềm đau day dứt...!
Đừng bao giờ mình kết bạn với nhau.. |
#02. (⇧)
NẾU MỘT NGÀY - Thơ: Mùa Băng Giá
Nếu một ngày tình cờ thấy nick quen
Một cái tên chỉ là trên facebook
Ghé vào tường đọc status suốt
Đừng bao giờ mình kết bạn với nhau
Nếu một ngày ta chợt nhận ra nhau
Sẽ không đủ tự tin mà đối diện
Giữa hai ta lấy gì làm trò chuyện
Hỏi thăm à ? cũng khơi lại chuyện xưa
Dẫu nhớ mong em biết chẳng dư thừa
Nhưng nếu gặp sẽ làm tim đau nhói
Dấu trong lòng biết bao điều không nói
Để cho lòng nhức nhối những cơn đau
Nếu tình cờ ta chợt nhận ra nhau
Xin anh đó hãy xem là không biết
Đừng để lại một dòng tin nào hết
Chỉ u sầu cay đắng ở trong tim
Nếu gặp rồi xin hãy cứ lặng im
Có nhớ nhau mình ghé tường thôi nhé
Định mệnh ta đã an bài như thế
Nên anh à..xin cứ thế được không?
Một cái tên chỉ là trên facebook
Ghé vào tường đọc status suốt
Đừng bao giờ mình kết bạn với nhau
Nếu một ngày ta chợt nhận ra nhau
Sẽ không đủ tự tin mà đối diện
Giữa hai ta lấy gì làm trò chuyện
Hỏi thăm à ? cũng khơi lại chuyện xưa
Dẫu nhớ mong em biết chẳng dư thừa
Nhưng nếu gặp sẽ làm tim đau nhói
Dấu trong lòng biết bao điều không nói
Để cho lòng nhức nhối những cơn đau
Nếu tình cờ ta chợt nhận ra nhau
Xin anh đó hãy xem là không biết
Đừng để lại một dòng tin nào hết
Chỉ u sầu cay đắng ở trong tim
Nếu gặp rồi xin hãy cứ lặng im
Có nhớ nhau mình ghé tường thôi nhé
Định mệnh ta đã an bài như thế
Nên anh à..xin cứ thế được không?
Hãy mỉm cười cho một miền ký ức.. |
#03. (⇧)
NỖI NIỀM - Thơ: Mùa Băng Giá
Thì bây giờ ta là những người dưng
Chẳng quan tâm và cũng ngừng trò chuyện
Nếu sau này có vô tình đối diện
Không bận lòng, chẳng khiến trái tim đau
Chẳng bao giờ còn phải nghĩ về nhau
Chắc có lẽ chẳng u sầu trăn trở
Thời gian trôi cũng chẳng ai còn nhớ
Chuyện giận hờn, tan vỡ của đôi ta
Nếu một ngày bỗng cảm thấy xót xa
Kỷ niệm cũ, vỡ ò trong lồng ngực
Hãy mỉm cười cho một miền ký ức
Sẽ quên dần những buốt nhức chua cay
Dù không cần nói những tiếng chia tay
Nhưng vẫn hiểu tháng ngày vui đã hết
Tình mong manh cho ta nhiều mỏi mệt
Cứ xem tình...đã chết...thế là xong!
Chẳng quan tâm và cũng ngừng trò chuyện
Nếu sau này có vô tình đối diện
Không bận lòng, chẳng khiến trái tim đau
Chẳng bao giờ còn phải nghĩ về nhau
Chắc có lẽ chẳng u sầu trăn trở
Thời gian trôi cũng chẳng ai còn nhớ
Chuyện giận hờn, tan vỡ của đôi ta
Nếu một ngày bỗng cảm thấy xót xa
Kỷ niệm cũ, vỡ ò trong lồng ngực
Hãy mỉm cười cho một miền ký ức
Sẽ quên dần những buốt nhức chua cay
Dù không cần nói những tiếng chia tay
Nhưng vẫn hiểu tháng ngày vui đã hết
Tình mong manh cho ta nhiều mỏi mệt
Cứ xem tình...đã chết...thế là xong!
#04. (⇧)
NỢ - Thơ: Mùa Băng Giá
Ta nợ người trái tim hồng khao khát
Người nợ ta ..giọt nước mắt đêm trường
Đã hết rồi ôm chi mãi vấn vương
Khi hai đứa, hai con đường cách trở
Trách chi anh..có duyên mà không nợ
Thương nhau rồi ..đâu ai nỡ cách xa
Biết làm gì khi định mệnh đôi ta
Không thể có những tháng ngày hạnh phúc
Ai hiểu mình ...vì đâu mà ngã gục
Bởi vì đâu lại chẳng thể đợi chờ
Em nghẹn ngào nghe hờn giận vu vơ
Khi bất chợt..gặp anh chiều mưa ấy
Mình nợ nhau..kiếp này thôi..vẫn vậy
Trả suốt đời có lẽ cũng không xong
Thì người ơi..xin một chút đèo bòng
Trong lặng lẽ ...là nhân tình yêu dấu..!
Người nợ ta ..giọt nước mắt đêm trường
Đã hết rồi ôm chi mãi vấn vương
Khi hai đứa, hai con đường cách trở
Trách chi anh..có duyên mà không nợ
Thương nhau rồi ..đâu ai nỡ cách xa
Biết làm gì khi định mệnh đôi ta
Không thể có những tháng ngày hạnh phúc
Ai hiểu mình ...vì đâu mà ngã gục
Bởi vì đâu lại chẳng thể đợi chờ
Em nghẹn ngào nghe hờn giận vu vơ
Khi bất chợt..gặp anh chiều mưa ấy
Mình nợ nhau..kiếp này thôi..vẫn vậy
Trả suốt đời có lẽ cũng không xong
Thì người ơi..xin một chút đèo bòng
Trong lặng lẽ ...là nhân tình yêu dấu..!
Thôi anh nhé từ nay đành xa cách.. |
#05. (⇧)
TRẢ LẠI ANH - Thơ: Mùa Băng Giá
Thôi anh nhé từ nay đành xa cách
Trả cho người lời thủ thỉ hôm nao
Biết không anh, những giây phút ngọt ngào
Em gói ghém đáy mồ sâu chôn dấu
Rồi mai kia thuyền tình neo bến đậu
Chẳng nợ gì ta cứ vậy bước đi
Chút tình côi, níu giữ để mà gì
Cho nhói buốt chuyện người đi kẻ ở
Trả cho nhau để mình không mắc nợ
Không bồn chồn, chẳng day dứt con tim
Có xót xa thôi cũng cứ im lìm
Cho hạnh phúc đến với người mãi mai.!
Trả cho người lời thủ thỉ hôm nao
Biết không anh, những giây phút ngọt ngào
Em gói ghém đáy mồ sâu chôn dấu
Rồi mai kia thuyền tình neo bến đậu
Chẳng nợ gì ta cứ vậy bước đi
Chút tình côi, níu giữ để mà gì
Cho nhói buốt chuyện người đi kẻ ở
Trả cho nhau để mình không mắc nợ
Không bồn chồn, chẳng day dứt con tim
Có xót xa thôi cũng cứ im lìm
Cho hạnh phúc đến với người mãi mai.!
Nuối tiếc nhiều thì cũng thế mà thôi.. |
#06. (⇧)
TÌNH BUỒN - Thơ: Mùa Băng Giá
Chẳng có gì để nói nữa đâu anh
Cứ ra đi nếu lòng anh muốn thế
Em hiểu rồi gặp nhau là chuyện dễ
Bên nhau hoài mới thực sự khó khăn
Em chẳng cần anh phải thấy băn khoăn
Đừng nhìn em với ánh nhìn thương hại
Đi đi anh, thôi thì đừng ngần ngại
Em quen rồi...lệ đắng ở bờ môi...!
Thì bây giờ mình hãy cứ xa xôi
Cứ thản nhiên như chưa từng quen biết
Tình đôi ta đã không là gì hết
Nuối tiếc nhiều thì cũng thế mà thôi
Em chẳng buồn khi hai đứa chia phôi
Chỉ thấy tiếc một thời ta đã có
Tình trao nhau vượt qua ngàn gian khó
Nhưng cuối cùng...vẫn mỗi đứa một nơi...!
Cứ ra đi nếu lòng anh muốn thế
Em hiểu rồi gặp nhau là chuyện dễ
Bên nhau hoài mới thực sự khó khăn
Em chẳng cần anh phải thấy băn khoăn
Đừng nhìn em với ánh nhìn thương hại
Đi đi anh, thôi thì đừng ngần ngại
Em quen rồi...lệ đắng ở bờ môi...!
Thì bây giờ mình hãy cứ xa xôi
Cứ thản nhiên như chưa từng quen biết
Tình đôi ta đã không là gì hết
Nuối tiếc nhiều thì cũng thế mà thôi
Em chẳng buồn khi hai đứa chia phôi
Chỉ thấy tiếc một thời ta đã có
Tình trao nhau vượt qua ngàn gian khó
Nhưng cuối cùng...vẫn mỗi đứa một nơi...!
Ở nơi xa người ta có mạnh khỏe ?.. |
#07. (⇧)
LẶNG THẦM - Thơ: Mùa Băng Giá
Bao lâu rồi mình chẳng chút hỏi han
Quan tâm nhau và ân cần chia sẻ
Ở nơi xa người ta có mạnh khỏe ?
Có đau lòng khi mỗi đứa một nơi..?
Ở phương này nhớ lắm người dưng ơi..!
Bao kỷ niệm cứ ùa về đau nhói
Nổi nhớ nhung lặng thầm trong mệt mỏi
Vẫn dặn lòng...hãy cố gắng vượt qua
Kể từ ngày mình hai đứa cách xa
Là nỗi nhớ..cháy lòng ta buốt nhức
Chẳng giám tin mất nhau là hiện thực
Nên ôm hoài những ước vọng xa xôi...!
Quan tâm nhau và ân cần chia sẻ
Ở nơi xa người ta có mạnh khỏe ?
Có đau lòng khi mỗi đứa một nơi..?
Ở phương này nhớ lắm người dưng ơi..!
Bao kỷ niệm cứ ùa về đau nhói
Nổi nhớ nhung lặng thầm trong mệt mỏi
Vẫn dặn lòng...hãy cố gắng vượt qua
Kể từ ngày mình hai đứa cách xa
Là nỗi nhớ..cháy lòng ta buốt nhức
Chẳng giám tin mất nhau là hiện thực
Nên ôm hoài những ước vọng xa xôi...!
#08. (⇧)
MẤT NGỦ - Thơ: Mùa Băng Giá
Chợt bừng tỉnh..nữa đêm à ...?...ừ nhỉ..!
Nghẹn trong lòng ..nhớ người quá... biết không ?
Người về thăm trong những giấc mơ hồng
Khơi nổi nhớ ...mỏi mòn bao ngày tháng..!
Trằn trọc hoài...hừng đông ơi... ! mau rạng..!
Để đón chào tia nắng mới lung tinh
Và lòng ta ..không vương một mối tình
Từng đêm ngủ..mơ người trong cay đắng
Người lại về...trong mơ thôi ..thầm lặng..!
Vòng tay ôm....còn mãi những nồng say
Quên cuộc đời bao khó nhọc chua cay
Tim rạo rực ,đập liên hồi ..nhịp lỗi
Cuộc đời à ..? còn biết bao nhiêu lối
Sao đành lòng chia rẽ mộng uyên ương ???
Trả lại em những ngây ngất môi hường
Trả luôn cả những đêm dài mất ngủ...!
Nghẹn trong lòng ..nhớ người quá... biết không ?
Người về thăm trong những giấc mơ hồng
Khơi nổi nhớ ...mỏi mòn bao ngày tháng..!
Trằn trọc hoài...hừng đông ơi... ! mau rạng..!
Để đón chào tia nắng mới lung tinh
Và lòng ta ..không vương một mối tình
Từng đêm ngủ..mơ người trong cay đắng
Người lại về...trong mơ thôi ..thầm lặng..!
Vòng tay ôm....còn mãi những nồng say
Quên cuộc đời bao khó nhọc chua cay
Tim rạo rực ,đập liên hồi ..nhịp lỗi
Cuộc đời à ..? còn biết bao nhiêu lối
Sao đành lòng chia rẽ mộng uyên ương ???
Trả lại em những ngây ngất môi hường
Trả luôn cả những đêm dài mất ngủ...!
Vẫn mơ ước một lần yêu say đắm.. |
#09. (⇧)
GIẤC MƠ HẠNH PHÚC - Thơ: Mùa Băng Giá
Vẫn mơ ước một lần yêu say đắm
Tay trong tay cùng nắm trọn yêu thương
Sợi dây tình còn mãi những vấn vương
Dù xa cách hai phương trời mộng ước
Mơ một lần hai ta cùng chung bước
Dìu nhau về ...mặc phía trước chông gai
Tình trao rồi tình mãi chẳng nhạt phai
Bên nhau nhé ngày dài vui hạnh phúc
Trãi lòng mình giữa dòng đời uẩn khúc
Để không còn mỗi lúc thấy cô đơn
Chỉ yêu thôi chẳng biết đến giận hờn
Và trọn kiếp như keo sơn gắn bó
Sẽ cùng nhau vượt qua ngàn gian khó
Mang yêu thương với hạnh phúc ngọt ngào
Chân tình này xin nguyện mãi gửitrao
Tình yêu ấy như vì sao sáng tỏa!
Tay trong tay cùng nắm trọn yêu thương
Sợi dây tình còn mãi những vấn vương
Dù xa cách hai phương trời mộng ước
Mơ một lần hai ta cùng chung bước
Dìu nhau về ...mặc phía trước chông gai
Tình trao rồi tình mãi chẳng nhạt phai
Bên nhau nhé ngày dài vui hạnh phúc
Trãi lòng mình giữa dòng đời uẩn khúc
Để không còn mỗi lúc thấy cô đơn
Chỉ yêu thôi chẳng biết đến giận hờn
Và trọn kiếp như keo sơn gắn bó
Sẽ cùng nhau vượt qua ngàn gian khó
Mang yêu thương với hạnh phúc ngọt ngào
Chân tình này xin nguyện mãi gửitrao
Tình yêu ấy như vì sao sáng tỏa!
Thôi hãy cố ..lau khô dòng lệ ấy.. |
#10. (⇧)
BÂNG KHUÂNG - Thơ: Mùa Băng Giá
Khi cuộc sống ..chia mình hai lối rẽ
Vẫn mong người sống vui khỏe bình an
Hạnh phúc ơi..hãy cứ tới ngập tràn
Mang nắng ấm sưởi giùm bao lạnh giá
Trái tim người ..cầu xin đừng hóa đá
Đừng lạnh lùng băng giá với ai kia
Dẫu biết rằng tình chẳng muốn sẻ chia
Sao vẫn cứ gửi trao tình hư ảo
Đông có về và mưa rơi ướt áo
Lòng có buồn cũng cố nén xót xa
Hoài niệm là ...giọt nước mắt hôm qua
Thôi hãy cố ..lau khô dòng lệ ấy
Hoài niệm ơi..có bao giờ nhìn thấy
Chút hững hờ nơi ánh mắt người xưa ???
Trái tim ơi ...nhung nhớ có dư thừa ???
Sao lại khóc...khi người vô tình bước ???
Vẫn mong người sống vui khỏe bình an
Hạnh phúc ơi..hãy cứ tới ngập tràn
Mang nắng ấm sưởi giùm bao lạnh giá
Trái tim người ..cầu xin đừng hóa đá
Đừng lạnh lùng băng giá với ai kia
Dẫu biết rằng tình chẳng muốn sẻ chia
Sao vẫn cứ gửi trao tình hư ảo
Đông có về và mưa rơi ướt áo
Lòng có buồn cũng cố nén xót xa
Hoài niệm là ...giọt nước mắt hôm qua
Thôi hãy cố ..lau khô dòng lệ ấy
Hoài niệm ơi..có bao giờ nhìn thấy
Chút hững hờ nơi ánh mắt người xưa ???
Trái tim ơi ...nhung nhớ có dư thừa ???
Sao lại khóc...khi người vô tình bước ???
Vẫn một mình, một bóng với cô liêu.. |
#11. (⇧)
CHUYỆN ĐÃ QUA - Thơ: Mùa Băng Giá
Đã một thời người nói tiếng yêu tôi
Bao cảm xúc đã qua rồi...vẫn nhớ
Chẳng phải ta có duyên không có nợ
Mà ân tình chỉ tạm bợ... người trao!
Thực lòng tôi cũng có những xuyến xao
Cũng rung động dâng trào niềm thương mến
Cứ ngỡ rằng nợ duyên...nên tìm đến
Biết đâu tình...ngọn nến chẳng lung linh
Đến bây giờ khi hai đứa lặng thinh
Cũng cứ nghĩ rằng tình không đọng lại
Phút xao lòng khiến tim tôi nhớ mãi
Một bóng hình dù chẳng phải từng yêu..!
Vẫn một mình, một bóng với cô liêu
Người cho ta biết bao chiều nhung nhớ
Và hôm nay khi tình cờ gặp gỡ
Nhói trong lòng...nhắc nhở chuyện đã qua!
Bao cảm xúc đã qua rồi...vẫn nhớ
Chẳng phải ta có duyên không có nợ
Mà ân tình chỉ tạm bợ... người trao!
Thực lòng tôi cũng có những xuyến xao
Cũng rung động dâng trào niềm thương mến
Cứ ngỡ rằng nợ duyên...nên tìm đến
Biết đâu tình...ngọn nến chẳng lung linh
Đến bây giờ khi hai đứa lặng thinh
Cũng cứ nghĩ rằng tình không đọng lại
Phút xao lòng khiến tim tôi nhớ mãi
Một bóng hình dù chẳng phải từng yêu..!
Vẫn một mình, một bóng với cô liêu
Người cho ta biết bao chiều nhung nhớ
Và hôm nay khi tình cờ gặp gỡ
Nhói trong lòng...nhắc nhở chuyện đã qua!
THƠ CÔ GÁI BUỒN TƯƠNG TƯ
Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ con gái buồn, cô đơn,... mà bạn đang xem. Thơ viết lên nỗi cô đơn trong đêm trường của cô gái. Nhớ về những kỷ niệm tình yêu đã qua...#12. (⇧)
TƯƠNG TƯ - Thơ: Mùa Băng Giá
Sao lại gieo vào lòng ta nổi nhớ
Rồi âm thầm người quay mặt bước đi
Không còn nghe lời nhắn nhủ thầm thì
Là khoảng trống chất đầy con tim nhỏ
Xin gửi nhớ, gửi thương vào mây gió
Gửi giận hờn về nơi đó dùm ta
Chẳng một lời từ tạ lúc chia xa
Là thổn thức những chiều đông lạnh giá
Người nơi đâu giữa cuộc đời hối hả
Mau quay về trả hết những nhớ thương
Đừng để ta thao thức suốt canh trường
Bắt đền đấy không thèm thương nhớ nữa
Sao bỗng dưng lại nhen lên ngọn lửa
Bao lâu rồi ta cố để trôi xa
Người là gì trong nỗi nhớ của ta
Mà điều khiển trái tim đi lạc hướng...!
Rồi âm thầm người quay mặt bước đi
Không còn nghe lời nhắn nhủ thầm thì
Là khoảng trống chất đầy con tim nhỏ
Xin gửi nhớ, gửi thương vào mây gió
Gửi giận hờn về nơi đó dùm ta
Chẳng một lời từ tạ lúc chia xa
Là thổn thức những chiều đông lạnh giá
Người nơi đâu giữa cuộc đời hối hả
Mau quay về trả hết những nhớ thương
Đừng để ta thao thức suốt canh trường
Bắt đền đấy không thèm thương nhớ nữa
Sao bỗng dưng lại nhen lên ngọn lửa
Bao lâu rồi ta cố để trôi xa
Người là gì trong nỗi nhớ của ta
Mà điều khiển trái tim đi lạc hướng...!
Con đường dài anh cứ bước thênh thang.. |
#13. (⇧)
HÃY QUÊN EM - Thơ: Mùa Băng Giá
Bởi chúng mình hai đứa đã cách xa
Bao kỷ niệm chỉ còn là thương nhớ
Thôi đành quên vì hai ta không nợ
Cố chôn vùi tình dang dở trái ngang
Con đường dài anh cứ bước thênh thang
Cứ vui vẻ nơi thiên đàng hạnh phúc
Cứ yêu thương trao thật nhiều lời chúc
Đến cho người...trong những lúc nhớ em
Thôi đừng buồn hiu quạnh với đêm đen
Đừng giữ nữa bóng hình em thuở trước
Vì hai ta chẳng bao giờ có được
Phút ấm nồng vui cất bước cạnh nhau
Em mong rằng anh hạnh phúc dài lâu
Quên em đi là sầu không còn nữa
Hãy yêu thương, trao người...tình chan chứa
Sẽ nhận về một nửa trọn yêu thương
Hai đứa mình chẳng thể kết tơ vương
Nên mãi mãi không chung đường chung bước
Chuyện đã qua hãy xem là mộng ước
Đừng đau lòng như vậy được không anh..?
Bao kỷ niệm chỉ còn là thương nhớ
Thôi đành quên vì hai ta không nợ
Cố chôn vùi tình dang dở trái ngang
Con đường dài anh cứ bước thênh thang
Cứ vui vẻ nơi thiên đàng hạnh phúc
Cứ yêu thương trao thật nhiều lời chúc
Đến cho người...trong những lúc nhớ em
Thôi đừng buồn hiu quạnh với đêm đen
Đừng giữ nữa bóng hình em thuở trước
Vì hai ta chẳng bao giờ có được
Phút ấm nồng vui cất bước cạnh nhau
Em mong rằng anh hạnh phúc dài lâu
Quên em đi là sầu không còn nữa
Hãy yêu thương, trao người...tình chan chứa
Sẽ nhận về một nửa trọn yêu thương
Hai đứa mình chẳng thể kết tơ vương
Nên mãi mãi không chung đường chung bước
Chuyện đã qua hãy xem là mộng ước
Đừng đau lòng như vậy được không anh..?
#14. (⇧)
XÓT XA - Thơ: Mùa Băng Giá
Nỗi muộn phiền, em nguyện giữ trong tim
Để đổi lấy ..sự yên vui hạnh phúc
Thật lòng em..vẫn ngày đêm cầu chúc
Chúc cho người...mãi hạnh phúc về sau
Dẫu trong lòng...em cũng rất rất đau
Vết thương đó chẳng bao giờ lành được
Trái tim em chẳng hướng về phía trước..
Mà ..quay đầu...tìm ký ức sau lưng..!
Dặn với lòng ..thôi hãy cứ dững dưng
Đừng yếu đuối, đừng bao giờ than khóc
Đừng nhớ thương..mỏi mòn trong mệt nhọc
Chút dư tàn..chôn tận đáy mộ sâu...!
Để đổi lấy ..sự yên vui hạnh phúc
Thật lòng em..vẫn ngày đêm cầu chúc
Chúc cho người...mãi hạnh phúc về sau
Dẫu trong lòng...em cũng rất rất đau
Vết thương đó chẳng bao giờ lành được
Trái tim em chẳng hướng về phía trước..
Mà ..quay đầu...tìm ký ức sau lưng..!
Dặn với lòng ..thôi hãy cứ dững dưng
Đừng yếu đuối, đừng bao giờ than khóc
Đừng nhớ thương..mỏi mòn trong mệt nhọc
Chút dư tàn..chôn tận đáy mộ sâu...!
Không có anh lòng em buồn nhiều lắm.. |
#15. (⇧)
YÊU KHÔNG LÝ DO - Thơ: Mùa Băng Giá
Giữa biển người đang hối hả ngoài kia
Đông vui thế sao lòng em trống vắng
Không có anh lòng em buồn nhiều lắm
Ngóng trông hoài riêng chỉ có anh thôi
Phố đông người sao em vẫn đơn côi
Vẫn dõi mắt về phương trời xa đó
Trái tim em vẫn luôn hoài bỏ ngỏ
Bởi một lòng...yêu người chẳng lý do!
Đã yêu rồi nào toan tính so đo
Khi đứng giữa sự cho đi và nhận
Chỉ yêu thôi, chẳng bao giờ oán hận
Chẳng thể nào xóa nỗi nhớ trong tim!
Đông vui thế sao lòng em trống vắng
Không có anh lòng em buồn nhiều lắm
Ngóng trông hoài riêng chỉ có anh thôi
Phố đông người sao em vẫn đơn côi
Vẫn dõi mắt về phương trời xa đó
Trái tim em vẫn luôn hoài bỏ ngỏ
Bởi một lòng...yêu người chẳng lý do!
Đã yêu rồi nào toan tính so đo
Khi đứng giữa sự cho đi và nhận
Chỉ yêu thôi, chẳng bao giờ oán hận
Chẳng thể nào xóa nỗi nhớ trong tim!
Ta tự nhủ....bỏ quên miền ký ức ...!!! |
#16. (⇧)
HOÀI NIỆM - Thơ: Mùa Băng Giá
Hoàng hôn xuống một mình ta lẻ bước
Cứ thẫn thờ mong nhớ kẻ nơi xa
Ghét ta không..?...sao nước mắt nhạt nhòa..?
Khi thiếu vắng một bàn tay chờ nắm..!
Người nơi xa....một thời yêu say đắm
Chẳng bao giờ bỏ ta lại ...đơn côi..!
Người nơi xa...đã hứa yêu ta rồi
Sao chẳng nhớ thuở ban đầu ...hai đứa..!
Người nơi xa..thắp giùm ta ngọn lửa
Gọi yêu thương chếnh choáng trong men tình
Người nơi xa..sao giờ lại lặng thinh
Bỏ ta lại ..khi lửa tình còn thắm
Người nơi xa trách hờn ta nhiều lắm
Nên suốt đời người chẳng muốn thứ tha
Trái tim ta như muốn được vỡ òa
Trong nức nở ..cùng bao lời giải thích
Đường ta đi chẳng bao giờ tới đích
Chẳng bao giờ cho hai đứa gần nhau
Nhói trong lòng...ừ...cảm giác ..rất đau
Ta tự nhủ....bỏ quên miền ký ức ...!!!
Nổi đau kia là mũi tên đau nhức
Là xót xa ..chẳng nói nổi thành lời
Là chút gì trong cay đắng chơi vơi
Là năm tháng bẽ bàng trong tiềm thức....!
Cứ thẫn thờ mong nhớ kẻ nơi xa
Ghét ta không..?...sao nước mắt nhạt nhòa..?
Khi thiếu vắng một bàn tay chờ nắm..!
Người nơi xa....một thời yêu say đắm
Chẳng bao giờ bỏ ta lại ...đơn côi..!
Người nơi xa...đã hứa yêu ta rồi
Sao chẳng nhớ thuở ban đầu ...hai đứa..!
Người nơi xa..thắp giùm ta ngọn lửa
Gọi yêu thương chếnh choáng trong men tình
Người nơi xa..sao giờ lại lặng thinh
Bỏ ta lại ..khi lửa tình còn thắm
Người nơi xa trách hờn ta nhiều lắm
Nên suốt đời người chẳng muốn thứ tha
Trái tim ta như muốn được vỡ òa
Trong nức nở ..cùng bao lời giải thích
Đường ta đi chẳng bao giờ tới đích
Chẳng bao giờ cho hai đứa gần nhau
Nhói trong lòng...ừ...cảm giác ..rất đau
Ta tự nhủ....bỏ quên miền ký ức ...!!!
Nổi đau kia là mũi tên đau nhức
Là xót xa ..chẳng nói nổi thành lời
Là chút gì trong cay đắng chơi vơi
Là năm tháng bẽ bàng trong tiềm thức....!
Cuối cùng thì hai đứa cũng mất nhau.. |
#17. (⇧)
CUỐI CÙNG - Thơ: Mùa Băng Giá
Cuối cùng thì hai đứa đã cách xa
Yêu say đắm cũng không là gì cả
Cuối con đường ta thành người xa lạ
Nên hững hờ lặng lẽ bước qua nhau
Cuối cùng thì hai đứa cũng mất nhau
Bao ký ức nhạt nhòa theo năm tháng
Chuyện đã qua dặn với lòng quên lãng
Vẫn cồn cào..nhớ người lạ...từng quen...!
Có phải là cố nhớ thì sẽ quên...???
Em nguyện sẽ nhớ trăm ngàn lần nữa
Khi trái tim thôi cồn cào rực lửa
Và một ngày em có thể quên anh..!
Yêu say đắm cũng không là gì cả
Cuối con đường ta thành người xa lạ
Nên hững hờ lặng lẽ bước qua nhau
Cuối cùng thì hai đứa cũng mất nhau
Bao ký ức nhạt nhòa theo năm tháng
Chuyện đã qua dặn với lòng quên lãng
Vẫn cồn cào..nhớ người lạ...từng quen...!
Có phải là cố nhớ thì sẽ quên...???
Em nguyện sẽ nhớ trăm ngàn lần nữa
Khi trái tim thôi cồn cào rực lửa
Và một ngày em có thể quên anh..!
Bận lòng gì chuyện kẻ ở...người đi..! |
#18. (⇧)
MỘT MÌNH THÔI - Thơ: Mùa Băng Giá
Em trở về là em của ngày xưa
Chẳng nhớ mong, và suy tư lặng lẽ
Lại ngây ngô như cái thời thơ trẻ
Dửng dưng hoài ..với những chuyện yêu đương
Chẳng bao giờ em còn phải vấn vương
Khi ai đó nói những lời dối trá
Một mình em giữa cuộc đời hối hả
Chọn cho mình những ước vọng tương lai..
Nhẹ nhàng cười..với những ánh ban mai
Và bảng lãng thả hồn theo tình khúc
Chỉ thế thôi...là thấy mình hạnh phúc
Bận lòng gì chuyện kẻ ở...người đi..!
Chẳng nhớ mong, và suy tư lặng lẽ
Lại ngây ngô như cái thời thơ trẻ
Dửng dưng hoài ..với những chuyện yêu đương
Chẳng bao giờ em còn phải vấn vương
Khi ai đó nói những lời dối trá
Một mình em giữa cuộc đời hối hả
Chọn cho mình những ước vọng tương lai..
Nhẹ nhàng cười..với những ánh ban mai
Và bảng lãng thả hồn theo tình khúc
Chỉ thế thôi...là thấy mình hạnh phúc
Bận lòng gì chuyện kẻ ở...người đi..!
Lửa yêu thương đến bao giờ mới nguội??? |
#19. (⇧)
ĐẮNG CAY - Thơ: Mùa Băng Giá
Đã dặn lòng quên hết mọi chuyện đi
Sao còn nhắc cho lòng thêm cay đắng
Tình hôm nao chỉ còn trong câm lặng
Thì người ơi...nhắc lại để làm gì..
Em cúi đầu lặng lẽ bước chân đi
Lòng tan nát rã rời trong mem đắng
Đường ta đi biết còn bao nhiêu chặng
Sẽ cùng ai đi đến cuối con đường ???
Em một mình gom lại những yêu thương
Bao vụn vỡ của một thời đắm đuối
Lửa yêu thương đến bao giờ mới nguội???
Đến bao giờ...đến bao giờ hỡi anh...?
Sao còn nhắc cho lòng thêm cay đắng
Tình hôm nao chỉ còn trong câm lặng
Thì người ơi...nhắc lại để làm gì..
Em cúi đầu lặng lẽ bước chân đi
Lòng tan nát rã rời trong mem đắng
Đường ta đi biết còn bao nhiêu chặng
Sẽ cùng ai đi đến cuối con đường ???
Em một mình gom lại những yêu thương
Bao vụn vỡ của một thời đắm đuối
Lửa yêu thương đến bao giờ mới nguội???
Đến bao giờ...đến bao giờ hỡi anh...?
chẳng bao giờ em thôi nhớ về anh... |
#20. (⇧)
EM NGỐC LẮM PHẢI KHÔNG - Thơ: Mùa Băng Giá
Có phải là em ngốc dại quá không ?
Khi cứ phải nhớ anh nhiều như thế
Bảo quên anh đó là điều không thể
Biết làm gì khi nước mắt mặn môi
Anh giờ này ở nơi đó xa xôi
Có nhớ em ..nhiều như em đã nhớ..?
Tình đôi ta bây giờ thành dang dỡ..
Có khi nào..anh khóc bởi nhớ thương.???
Đã biết ta mãi mãi chẳng chung đường
Sao vẫn nhớ và yêu thương đắm đuối
Hứa với lòng đây là lần sau cuối
Nhưng chẳng bao giờ em thôi nhớ về anh...
Có phải là em ngốc lắm không anh
Hay tình yêu của đôi mình thắm thiết
Anh nhớ em, em cũng nào có biết
Hai đứa cùng buồn, cùng nhức nhối nổi đau
Có phải là ta đã lạc mất nhau ???
Nên mình mãi vùi chôn niềm nhung nhớ
Vùi chôn luôn những dập dồn hơi thở
Quá khứ là..một nấm mộ hoang sơ..!
Khi cứ phải nhớ anh nhiều như thế
Bảo quên anh đó là điều không thể
Biết làm gì khi nước mắt mặn môi
Anh giờ này ở nơi đó xa xôi
Có nhớ em ..nhiều như em đã nhớ..?
Tình đôi ta bây giờ thành dang dỡ..
Có khi nào..anh khóc bởi nhớ thương.???
Đã biết ta mãi mãi chẳng chung đường
Sao vẫn nhớ và yêu thương đắm đuối
Hứa với lòng đây là lần sau cuối
Nhưng chẳng bao giờ em thôi nhớ về anh...
Có phải là em ngốc lắm không anh
Hay tình yêu của đôi mình thắm thiết
Anh nhớ em, em cũng nào có biết
Hai đứa cùng buồn, cùng nhức nhối nổi đau
Có phải là ta đã lạc mất nhau ???
Nên mình mãi vùi chôn niềm nhung nhớ
Vùi chôn luôn những dập dồn hơi thở
Quá khứ là..một nấm mộ hoang sơ..!
Chùm thơ con gái buồn, cô đơn, nhớ người yêu,.. |
(Phần Cập Nhật)
NHỮNG BÀI THƠ CON GÁI BUỒN TỪ CƯ DÂN MẠNG
Sưu tầm những bài thơ viết cho người con gái buồn, cô đơn,... với những sáng tác mới từ thi hữu & cư dâng mạng..SẦU LẺ BÓNG
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Bao năm rồi đò nằm mãi buông neo
Thân níu giữ bọt bèo trên sông nước
Sóng ùa qua càn lướt trôi mấy lượt
Ngâu đổ buồn...như nước mắt từ ly.
Giờ nhớ nhau cũng chỉ biết thầm thì
Duyên tình cạn còn chi đâu anh hởi?
Vướng trái ngang cả đời em vẫn đợi
Lòng chỉ buồn sớm tối khóc dở dang.
Cuộc đời em qua năm tháng héo tàn
Sầu lẻ bóng lang thang miền quá khứ
Muốn ôm anh nhưng tay như lưỡng lự
Bởi cạn tình...em giữ cũng hoài công.
Giờ mình em...soi bóng rớt giữa dòng
Cứ bẽn lẽn nổi trên sông nghiêng ngã
Thuở mình yêu! trời chưa qua cuối Hạ
Thu chớm tàn tình cũng đã mùa Đông.
ĐỜI LÀ PHÙ DU
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Trần gian này chẳng gì giữ được lâu
Tiền tình cũng như đèn dầu trước gió
Trước thì thương dặn dò sau bỏ ngỏ
Như bèo trôi...rất khó ngược bến bờ.
Lạc nhau rồi mãi ngồi nhớ ngẩn ngơ
Anh đâu biết từng giờ em vẫn ngóng
Luôn ước mơ nụ hôn đầu cháy bỏng
Lòng hân hoan hi vọng đến tột cùng.
Nhưng ai ngờ tình cũng khó về chung
Đời tuyệt vọng chân em chùng gối mỏi
Bước đi hoang lòng u hoài khắc khoải
Văng vẵng đâu...giống ai gọi tên mình.
Ngước lên nhìn thì nước mắt lung linh
Đành cúi xuống...trả tình cho quá khứ
Phải quên thôi chớ chần chừ lưỡng lự
Bởi yêu thương mọi thứ...vĩnh biệt rồi.
LÁ KHUYẾT RỒI ANH...
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Nhìn lá vàng rơi rụng xuống đầy sân
Sao thấy giống tình mình gần tan vỡ
Hẹn thề xưa bây giờ không vướng nợ
Nên chúng mình đã dang dở tơ duyên.
Biết làm sao tan biến những ưu phiền
Khi nỗi nhớ niềm riêng mình chợt mất
Chắc tại em...ôm giấc mơ không thật
Nhưng cạn tình... vẫn rất nhớ về nhau.
Trời tạo chi giọt nước mắt không màu
Yêu rồi cũng thương đau như chiếc lá
Đường thân quen...cây đã vàng úa cả
Em xót xa bước nghiêng ngả bên đời.
Thu chưa tàn sao nước mắt đầy vơi
Tình duyên mất chỉ còn lời chia biệt
Nhặt lá lên em viết thương tha thiết
Nhưng anh ơi! lá khuyết nửa mất rồi.
ngồi nhớ về anh..
KẾT THÚC VẪN CÒN ĐAU
Thơ: Trúc Thanh
Nỗi đau ấy cứ cựa mình giẫy giụa
Khép mi sầu ràn rụa nhủ thầm quên
Em bước đi chắc nơi ấy gập ghềnh
Bao vất vả khoác lên đời thiếu phụ
Dòng lệ mặn khóc bao nhiêu là đủ
Tham lam vì ấp ủ mộng đơn sơ
Trời chẳng thương...Hạnh phúc cứ ơ thờ
Hoa tím nhỏ bao giờ thôi xuôi ngược
Nàng Thơ chọn một mình riêng lối bước
Bởi không tròn nguyện ước chuyện trăm năm
Thôi từ nay trở lại chốn âm thầm
Ôm kỷ niệm lạc lầm yêu một thuở
Trả anh đó... Những gì là duyên nợ
Trả dư hương chồng vợ đã qua rồi
Hãy yên lòng chúng mình sẽ quên thôi
Tình băng giá sẽ trôi vào dĩ vãng
Mai gặp gỡ hãy xem nhau là bạn
Nở nụ cười bình thản lướt qua nhau
Đừng nói gì khơi dậy một niềm đau
Cho em khỏi nghẹn ngào...Anh khỏi tủi
Rồi ký ức theo lời nguyền gió bụi
Bếp lửa tình đã nguội cuối mùa đông
Buổi chia ly lệ đắng chảy đôi dòng
Em cố gọi tiếng Chồng thêm lần nữa
Niềm hạnh phúc đã bao ngày khép cửa
Anh mở ra và hứa sẽ vun bồi
Bức tranh tình người cố vẽ, người bôi
Hạt ly biệt đã đâm chồi bén rễ
Em cúi mặt cố ngăn dòng dư lệ
Anh gục đầu không để giọt sầu rơi
Dù đôi ta sẽ đau khổ tơi bời
Nhưng xa cách cho đời nhau bớt khổ
Đêm nay lạnh gió lùa qua cửa sổ
Mượn dòng thơ thổ lộ chút nỗi niềm
Vết đau này cứ nhói giữi buồng tim
Khi tất cả chưa tìm vào cõi lặng.
NỤ HÔN CHƯA GỬI
Thơ: Trúc Thanh
Ừ thôi thì anh giữ lại dùm em
Nụ hôn nóng nơi khát thèm hoang dại
Đừng nung nấu cho khối tình tan chảy
Đừng vượt rào ngang trái đến bên nhau
Môi dẫu mềm nhưng làm trái tim đau
Nụ hôn đó ngọt ngào nhưng đắng dạ
Nợ tình ái kiếp này chưa thể trả
Cách biệt nào buốt giá một con tim
Tiếng thở dài não nuột vọng về đêm
Khi nỗi nhớ dịu êm như gió khẽ
Chút buồn tủi len vào hồn rất nhẹ
Giữ muôn đời góc khóe của yêu thương
Bởi cuộc đời anh là kẻ phong sương
Kiếp Lãng Tử say đường trần du mục
Gửi đắng cay nơi tuyệt vời cảm xúc
Rồi trở về phủ phục giữa đơn côi
Nụ hôn nồng cất lại ở bờ môi
Theo ngày tháng dần trôi vào quên lãng
Khi tình cảm bị thời gian uống cạn
Hãy xem nhau như dĩ vãng cuộc đời
Rồi mai này khép lại chuyến rong chơi
Anh giam hãm cuộc đời nơi đáy huyệt
Ở đoạn cuối thơ tình chưa thể viết
Nụ hôn còn chưa biết gửi về ai
Đêm đông buồn sương xuống lạnh bờ vai
Cơn gió lạc lăn dài trên ngọn cỏ
Em mơ tưởng một điều không thể có
Mình đâu là khách trọ của đời nhau.
Bạn vừa xem qua loạt thơ thể hiện nỗi buồn của người con gái. Những sáng tác mới hơn sẽ được iini.net cập nhật sớm nhất!..
Nhưng không phải cuộc sống lúc nào cũng là những giây phút vui vẻ, hạnh phúc như ta hằng mơ ước. Có người đã ví cuộc đời này như một món ăn nhiều hương vị trộn lẫn với nhau. Có khi ngọt ngào, có khi mặn đắng, có lúc chát chua. Những phút giây u buồn thất vọng cũng là một phần làm nên món ăn cuộc sống đó, buộc ta phải nếm.
Thế nhưng, rất nhiều khi, ta hăm hở chạy đến với người khác khi vui, còn khi họ buồn, ta lại vô tình, chẳng mảy may để ý đến….
Vì vậy, hãy đến với nhau bằng cả trái tim, vì chỉ có trái tim mới đến được với trái tim….!!!
Đêm buồn lẻ bóng dạ đăm chiêu
Xóm nhỏ buồn tênh lúc ngả chiều
Ngọn liễu nghiêng mình theo gió nhẹ
Tim lòng thổn thức bởi vì yêu !!!
Vì sao đời ta nhiều giông tố
Và thật nhiều thống khổ bi ai
Vì sao đêm cứ mãi kéo dài
Cho ta đau nỗi đau cô quạnh
Phải làm sao cho hồn ta bớt lạnh
Cho ấm nồng ngọn lửa yêu thuong
Để cho ta hứng những giọt sương
Long lanh rụng mỗi sớm Mai vừa tới
Nếu có thể đưa tay ra và với
Ta gom về giọt nắng ấm bên hiên
Nếu có thể làm cơn gió dịu Hiền
Ta bay tới bên ai kia ôm chặt
Vì khó quên nỗi buồn se sắt
Nên ta cười mà khoé mắt ta cay
Vì ta biết người ấy sẽ ko hay
Thôi đành mãi cô đơn một bóng !
~~~~~~~~~
Bước chân đơn vô định cuối ngày
Mưa tạt gió lùa trôi bạt vấn vương
Tia nắng cuối cố lách qua nhành lá
Chẳng đủ làm rạng khúc đường quanh
Bước chân đơn tôi tìm về thanh thản.
Vui với lẻ loi đơn chiếc cuối mùa
Tháng ngày đi qua, trong tôi còn lại.
Khúc nhạc buồn réo rắc không thôi
Bước chân đơn, tôi lần về dĩ vãng...
Dĩ vãng xa rồi còn đâu bước chân son.
Kỷ niệm ngày xưa nhuốm màu cát bụi
Ký ức xa mờ nhầm lẫn lạ thành quen.
Bước chân đơn tôi về miền cổ tích
Về với ấu thơ nông nổi dại khờ
Để những đêm trăng nằm nghe Bà kể
Sự tích trầu cau, Cô Tấm thảo hiền.
Bước chân đơn tôi đi đến ngày mai.
Không hoa không nắng không mơ ước.
Như kẻ lạc loài tôi bước giữa nhân gian
Trong mông hoang chẳng nhớ tháng ngày.
Gió lùa khe cửa hững hờ
Mình em quán nhỏ mong chờ ai đây
Thời gian cứ chảy theo ngày
Chỉ em vẫn mãi ngồi đây một mình
Ly trà chạm đoá môi xinh
Mắt nhìn quãng phố mơ hình dáng quen
Người qua tấp nập hoa đèn
Mà sao chẳng thấy hình quen đi về
Mi buồn khẽ lạc lối mê
Chiều thu gió thoảng mà nghe lạnh lòng
Người ta bến đục, bến trong
Vẫn hơn những kẻ đời không bến nào
Trách trời sao quá là cao
Nên lời nguyện khấn có nào thấu đâu
Để cho một kẻ vương sầu
Dõi theo ngày tháng, cơ cầu nhuộm thân.
Là đieu rất kho...!!!
Nhưng....
Hạnh phúc đã muốn bay.....
Đôi tay lam sao giữ được
Một cảm giác rất đau.....!!!
Một mình suy ngẫm lúc hờn lúc yêu
¤ ¤ ¤Cho đi... Đến thật là nhiều
Nhận sao chẳg đc bấy nhiêu mong chờ
¤ ¤ ¤Cuộc đời không đep như mơ
Đắm chìm thao thức đợi chờ thâu canh.