Chùm thơ tâm sự của Người Đàn Bà Cũ, thân xác không vẹn nguyên

8/12/18
(iini.net) Mời các bạn cùng đến với những bài thơ tâm sự về người đàn bà đã cũ - xác thân không còn vẹn nguyên với nhiều cảm xúc và tâm trạng.

Đây là chùm thơ viết về người đàn bà cũ mới hơn sau loạt thơ đàn bà đã cũ mà iini.net đã từng chia sẻ đến các bạn vào năm ngoái.


Chùm thơ tâm sự của Người Đàn Bà Cũ, thân xác không vẹn nguyên
thơ tâm sự đàn bà cũ (ảnh: internet)

THƠ TÂM SỰ ĐÀN BÀ CŨ

Tuyển chọn những bài thơ tâm sự về người đàn bà cũ hay. Thơ viết lên tâm trạng, cảm xúc của người đàn bà cũ. Thơ thơ yêu thương gửi tặng cho người đàn bà cũ...

Đàn bà cũ là những người đã từng đi qua nhiều đoạn cuộc đời mà không có đoạn nào bằng phẳng. Tình yêu đến và đi với họ đều thản nhiên, nhẹ nhàng mà không ít ngọt ngào, đắm say.

Nhưng nếu ai có được họ thì sẽ thực sự hạnh phúc vì hơn ai hết họ là người biết được giá trị đích thực của tình yêu bởi họ biết được sâu thẳm của sự cô đơn. Hãy trân trọng họ.

Đàn bà cũ tình yêu không nhiều day dứt, niềm tin cũng không còn nhiều và niềm vui ngày càng hiếm. Tình yêu của họ dẫu không còn trẻ nhưng cũng chưa kịp héo mòn. Con tim họ không còn chỗ cho những lời phù phiếm. Với họ cô đơn cũng đã quen, họ không còn biết giận hờn vu vơ và cũng không còn nhiều nước mắt. Dẫu vậy trái tim họ vẫn khao khát đợi chờ được một lần yêu thương hết lòng.

Ai rồi cũng sẽ già. Xinh đẹp rồi cũng phôi pha. Chỉ có trái tim với những tổn thương là ngày càng hoàn mỹ. Liệu có phải trái tim có nhiều mảnh vá là trái tim đẹp nhất? Ôi .. Người đàn bà cũ 😍😓😭

#01. ()

EM NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Nguyễn Phương

Đàn bà cũ trải bao mùa lá rụng
Nét thu sầu không nao núng dung nhan
Vẫn ước mơ dù đời lắm phũ phàng
Lòng xao xuyến khi bước sang trang mới..!

Luôn hằng mong đời gặp nhiều thuận lợi
Sẽ vững vàng và chờ đợi người ơi
Hoa không tàn dẫu mưa gió tả tơi
Mặc gió chướng nụ cười tươi không tắt..!!

Đàn bà cũ trang nghiêm trong cách mặc
Chính chắn nhiều...tình rành mạch trao anh
Đàn bà cũ tâm tánh cũng hiền lành
Dẫu không thành cũng dành anh mãi mãi..!

người đàn bà cũ
người đàn bà cũ (ảnh: internet)

#02. ()

NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Hoa Cỏ May

Người đàn bà cũ biết giấu nỗi đau
Sau nụ cười là bầu trời nước mắt
Họ mang trong lòng quá nhiều vết cắt
Bụi thời gian chưa đủ để xóa nhòa.

Người đàn bà cũ xuân sắc đi qua
Mắt quầng thâm vì bao năm thấm mệt
Khóe mắt sầu hằn lên nhiều dấu vết
Tóc thề xưa giờ đã nhuốm màu sương.

Người đàn bà cũ nét mặt sầu vương
Khi cuộc đời là bể sâu thăm thẳm
Làn môi kia đâu còn vương sắc thắm
Ánh mắt buồn sâu thẳm phía xa xăm.

Đàn bà cũ vẫn một mình gặm nhấm
Nỗi cô đơn không biết tỏ cùng ai
Đàn bà cũ tâm hồn như nắng mai
Sưởi ấm cõi lòng trong mùa đông giá.

Đàn bà cũ chịu nhiều mất mát quá
Tổn thương nhiều cay đắng lắm ai ơi
Luôn hi sinh và phải chịu thiệt thòi
Hạnh phúc nào đã vụt xa tầm với!

Đàn bà cũ mạnh mẽ kiên cường lắm
Luôn an nhiên bình thản trước cuộc đời
Vén màn đêm rọi đường trong đêm tối
Mưa qua rồi và nắng hửng ngày mai.

Đàn bà cũ làm xao xuyến lòng ai
Vẻ mặn mà nhưng vẫn luôn đằm thắm
Đàn bà cũ đáng được yêu nhiều lắm
Cứ yêu đi để ấm áp mùa xuân.

#03. ()

ĐÀN BÀ CŨ.. TÔI ƠI.. ĐỪNG GỤC NGÃ - Thơ: Thùy Trang

Đàn bà cũ em tự nhử lòng mình
Phải cố gắng không để mình gục ngã
Với xác thân đàn bà cũ tơi tả
Đoạn đường dài cho cả một ngày mai

Phải mạnh mẽ bước đi qua chông gai
Không run sợ e ngại trước bão tố
Vẫn mỉn cười dù trái tim vụn vỡ
Nén nỗi buồn không để nhói con tim

Gió ngừng thổi cây sẽ đứng lặng im
Thời gian trôi đừng tìm về quá khứ
Nhắm mắt lại tự nhủ mình phải cố
Không buông xuôi thả trôi cuộc đời mình

Đêm qua rồi sẽ xuất hiện bình minh
Đừng trói mình trong chữ tình bể khổ
Ngước mặt nhìn chỗ bầu trời đầy nắng
Đàn bà cũ...cố gắng ... Sẽ ổn thôi.

Viết về người đàn bà cũ
Viết về người đàn bà cũ (ảnh: internet)

ĐÀN BÀ CŨ
Thơ: Võ Tấn Cường

Đàn bà cũ
Như chiếc bình cổ đầy ắp châu báu
Đàn bà cũ
Như cây đàn violon cất giấu giai điệu tuyệt tình

Thời gian vô tình
Lòng người vô tình
Những gã đàn ông trái tim mù màu mải miết đi tìm báu vật ái tình
Những gã đàn ông đôi tai điếc đặc hăm hở đi tìm vũ điệu hoan ca
Bỏ chiếc bình cổ miền quên lãng
Bỏ cây đàn violon nhện giăng tơ
Đàn bà cũ
Âm thầm dâng hiến báu vật cho gió mây
Âm thầm ngân khúc tình câm lặng
Chỉ có người đàn ông mù
Nhưng trái tim tỏa ánh sáng
Dõi tìm người đàn bà cũ
Yêu!

#04. ()

ANH CÓ HIỂU TRÁI TIM ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Thùy Trang

Đàn bà cũ ...cái tên sao chua chát
Người với người đâu có khác gì nhau
Chẳng qua họ chịu quá nhiều nỗi đau
Nên nếp nhăn sớm hằn sâu trên mặt

Thời son trẻ họ cũng đầy hương sắc
Nhiều ong bay và bướm lượn vây quanh
Họ cống hiến cho chồng hết tuổi xanh
Nhưng duyên cạn nên thành ...đàn bà cũ

Những bi ai phong sương đã nếm đủ
Họ đứng dậy và rũ bỏ đau thương
Có đôi lúc con tim cũng vấn vương
Cũng ước mong chung đường với người lạ

Họ ghét ai lọc lừa hay dối trá
Bởi tim họ cũng đã từng rất đau
Họ sợ lắm tiếng yêu sẽ tàn mau
Nên không muốn yêu nhau trong thoáng chốc

Những tâm tư ưu buồn họ bạch bộc
Phải thật sự thấu hiểu và cảm thông
Thì họ mới trao trọn cả tấm lòng
Và bên ta như một người .. . tri kỷ

Bởi cuộc sống vốn chẳng được hoàn mỹ
Nên khi yêu họ suy nghĩ đắn đo
Bởi vốn dĩ họ đã là đàn bà
Chinh phục họ gian nan hơn...con gái.

Người đàn bà cũ phơi cuộc tình đã cũ
Người đàn bà cũ phơi cuộc tình đã cũ (ảnh: internet)

#05. ()

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Trần Thị Tuyết

Đàn bà cũ phơi cuộc tình đã cũ
Chẳng còn yêu nên cũng chẳng dối lòng
Lời đàm tiếu bỏ qua - ừ thôi kệ
Nói nữa câu là đã hiểu đến mười

Đàn bà cũ nhưng não người không cũ
Các nơ -ron vẫn hoạt động liên hồi
Bán cầu phải ngẫng trông người đạo đức
Trái bán cầu lật tẩy kẻ linh tinh

Đàn bà cũ dẫu cuộc đời đã cũ
Vẫn soi mình thơ giữ sạch đôi tay
Thích lặng im ngắm nghía mối tình này
Chẳng thèm nói thừa biết loài chim sáo

Đàn bà cũ tâm hồn đau đã đủ
Vẫn bao dung bền bỉ trả cho người
Sống một mình cũng chẳng có chơi vơi
Cười nhết mép : chữ tình ôi tội lỗi ..!!

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ
Thơ: Hương Thanh Nguyễn
(Bài này HTN viết phá luật nghĩ gì viết nấy )

Tôi viết về ... Người đàn bà đã cũ
Đã cũ rồi xấu đủ thứ phải không ..?
Người đàn bà đã cũ ...Người goá phụ không chồng
Người đàn bà đã cũ ... Người từng có chồng nhưng bỏ

Người đàn bà đã cũ ... đủ mọi bề đau khổ
Họ lết lê chếnh choáng buồn khi đông đổ hạt lạnh theo về
Họ dập bầm gan ruột khi quạnh quẽ một mình sắt se
Người đàn bà đã cũ ...đâu được phiêu linh chở che khi tình ai gắm gửi

Họ sợ rằng nông nổi rồi rước vào thân thêm lầm lỗi
Ai nói xa nói gần cũng tủi chạnh lòng rồi tự dỗi thân mình
Người đàn bà đã cũ ... thường hay cứ hờn oán linh tinh
Bởi phải chịu cô đơn và lẻ loi con tình mà lị

Bởi người đời ruồng bỏ tiếng thị phi vô kể để sầu bi tâm trí
Người đàn bà đã cũ ...cũng có trái tim bình dị nhưng rất chi là hồng
Cũng biết yêu và yêu háu hức mạnh liệt thắm nồng
Họ không tính toán so bì khi cơn tình ai hơn ai thiệt

Họ hiểu phận mình nên chẵng cần đắn đo mài miệt
Thường hay nghĩ nhiều những lúc mệt mỏi cô đơn
Hận nợ duyên chỉ biết giơ tay thủi vào tường cho bớt đi cái dỗi hờn
Nắm đấm - đấm tan mà tường còn nguyên đâu có vỡ

Lồng ngực muốn nứt toang cho máu mỡ nhoẹt nhoè trong bỡ ngỡ
Người đàn bà đã cũ ... Còn chi duyên ở lại nữa để mà khoe
Họ như hoa đã bị phơi nhiều nắng hạ héo qeo
Héo bên ngoài héo hết dạ cả bên trong khô quắt

Người đàn bà đã cũ ... Họ là bến không chồng lạnh ngắt
Quân tử anh hào ai dám rong chơi thăm viếng ắt sợ mang phải tiếng tăm
Chỉ có lãng tử bê mối tình tàn phế lưu luyến ghé qua thăm
Có rung động con tim cũng trong cảm giác hăm hăm sợ hãi

Ôi than ôi ...! Phận đàn bà đã cũ com tim mấy khi còn là vĩ đại
Viết vần thơ giấy không đủ để khắc họa nữa rồi
bút mực cạn lệ thay nhau đeo đuổi tuôn rơi
Vần thơ đành đoạn kết bỏ dở dang cho người đàn bà đã cũ

Tôi người đàn bà đã cũ xin hạ bút đến thế này là đủ
Mai viết tiếp bởi lệ nàng đã ủ rũ chảy ròng
Bước lê thê chân khập khễnh vào phòng
Ôm lấy gối cắn vào chăn cho không thêm tủi phận ...!

đàn bà cũ
Chẳng khi nào em thấy cũ đâu anh!. (ảnh: internet)

#06. ()

ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Lương Mận

Chả khi nào em thấy cũ đâu anh
Đời gán vậy em vẫn chân thành lắm
Vẫn mơ về căn nhà hồng duyên thắm
Có đôi mình đêm chăn ấm chung đôi

Chưa bao giờ em thấy cũ anh ơi
Bởi yêu anh khởi sắc tươi hớn hở
Như suối trong tắm bình minh dậy lửa
Thác giội làn cung bậc vỡ mưa chan

Em người đàn bà còn rất nồng nàn
Như biển vậy mặn mòi tràn âu yếm
Khát muối mặn bởi bao nhiêu dồn nén
Dốc vực đời dồn sông suối về chôn.

Em muốn bay như giọt nắng bồn chồn
Sưởi ngõ ngách tăm tối cồn đắm đuối
Ấp hương yêu ngạt ngào hương con gái
Còn chút nào anh ơi mãi trinh nguyên...

#07. ()

ANH CÓ CHỌN EM.. NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ - Thơ: Tăng Bình Thảo

Anh có chọn em... người đàn bà đã cũ
Bước chông chênh... từng bị phụ tình yêu
Ôm những vết thương... nghi ngại rất nhiều điều
Hay ngồi lặng lẽ... trong những chiều buông xuống

Anh chấp nhận không... một người hay phiền muộn
Ít xẽ chia... những mong muốn, nghĩ suy
Trong tận cùng... họ rất sợ chia ly
Họ rất sợ... vết thương ghì... lại lỡ...

Người cũ như em... mang rất nhiều lo sợ
Sợ thêm một lần... lỡ vỡ... bởi vì yêu
Sợ sẽ kém thua... những phụ nữ mỹ miều
Đàn bà cũ... sợ rất nhiều... thế đó...

Nhưng anh biết không... những điều mà họ có
Một trái tim yêu... vẫn rực đỏ... khát khao
Vẫn biết đam mê... vẫn say đắm thế nào
Đàn bà cũ... tình vẫn trao trọn vẹn

Đàn bà cũ... biết chu toàn, vun vén
Họ sẽ trao lời ước hẹn bền lâu
Bởi tận trái tim... họ rất sợ gãy nhịp cầu
Đàn bà cũ.. chẳng dễ đâu... để yêu thêm lần nữa..

Đàn bà cũ như em... có bao giờ anh chọn lựa ???

đàn bà cũ
Anh có thất vọng về đàn bà cũ như em không anh? (ảnh: internet)

ĐÀN BÀ CŨ
Thơ: Nguyễn Hằng

Anh thất vọng về em lắm phải không anh?
Người đàn bà cũ
Chòng chành trong giông bão
Hai tay trắng
An nhiên
Không hoài bão
Không ước mơ
Không điên đảo vì đau
Không ngạc nhiên khi tận đáy hố sâu
Không điểm tựa
Không biết đâu lối thoát
Người đàn bà cũ chỉ biết luôn cười nhạt
Sống vô hồn
Không khao khát ngày mai
Cứ ngông nghênh
Bước trên đoạn trường dài
Được trải thảm bằng chông gai, hố thẳm
Người đàn bà cũ với khoảng trời riêng lặng
Và nỗi đau chắt lọc hóa nụ cười
Sống chai lì như tảng đá mồ côi
Chẳng màng người chê hay cuộc đời chán ghét
Cứ đêm đêm
Thác trong hồn gào thét
Giữa trưa hè người lại rét
Lạnh run
Cứ ngông nghênh như kẻ chẳng biết buồn
Lặng thầm bước trên con đường vô định

Chỉ còn chút con người là linh tính
Nhận ra anh
Đang thất vọng tràn trề
Chẳng sao đâu
Em không trách anh mà
Bởi em vốn thế
Một người đàn bà cũ.

#08. ()

EM NGÀY ẤY.. BÂY GIỜ.. ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Hoài Anh

Em rong ruổi mặc thời gian lặng lẽ
Tuổi xuân thì cứ vậy thế trôi qua
Nay bốn mươi còn chăng chút mặn mà
Tóc điểm trắng làn da đà đổi khác...

Cũng một thuở yêu vần thơ, tiếng nhạc
Vẫn một thời thích khúc hát dân ca
Ôi yêu sao giọng quê quá mượt mà
Điệu ví dặm hoài ngân nga bến đợi...

Hai mươi năm...giờ đã xa vời vợi
Gót trang đài...bước vội vã lo toan
Vệt nắng chiều...rớt xuống bờ vai ngoan
Mắt chân chim...miệng hân hoan cười nụ.

Em ngày ấy - bây giờ - đàn bà cũ
Bao nắng mưa từng phủ kín vai gầy
Và quá quen với sương gió dạn dày
Lòng tự nhủ hãy là cây vững chãi !

Đàn bà cũ - nay em đà từng trải
Sẽ luôn cười...dù đời phải gian truân
Trên môi em luôn thấy cả trời xuân
Mặc đông kia...đã về gần gõ cửa.

đàn bà cũ
Người đàn bà giấu nỗi buồn vào mắt (ảnh: internet)

#09. ()

NGƯỜI ĐÀN BÀ - Thơ: Nguyễn Lương

Người đàn bà giấu nỗi buồn vào mắt
Và niềm đau đem cất ở buồng tim
Để đến khi bóng tối đã buông rèm
Ngồi lặng lẽ kiếm tìm dòng ký ức

Người đàn bà trao tình yêu chân thực
Nhưng nhận về kết thúc chỉ dòng châu
Dù ngoài kia sắc điện chiếu muôn màu
Một mình đó với đau sầu ly biệt

Người đàn bà cứ bước đi mãi miết
Khi quay nhìn chỉ thiệt đó về thân
Còn gì đâu khi tuổi trẻ phai tàn
Màu thời gian nếp nhăn hằn gương mặt

Người đàn bà chỉ một niềm khao khát
Được bình yên sống thật với lòng mình
Được ngắm nhìn ảnh điện sáng lung linh
Được nhận lại chân tình người yêu dấu.

#10. ()

VẾT LOANG MÀU TÍM - Thơ: Phương Đẳng

Người đàn bà đã cũ, trải bao lần nghiệt ngã(?)
Lặng nhìn đời nghiền ngẫm cuộc tình xa...
Phố rong rêu thanh thản phút thư trà
Nơi góc tối vọng bình yên lên tiếng...

Người đàn bà đã cũ ánh tia nhìn lăng kiếng
Chẳng màu hồng như vừa thuở đôi mươi
Chẳng thướt tha như tuổi mộng trăng ngời
Vừa lặng lẽ đủ vết loang màu tím...

Người đàn bà đã cũ chẳng cần chi mong kiếm
Chẳng đợi chờ điều gian dối ngu ngơ
Bởi đã qua thời xuân sắc dại khờ
Cười ngạo nghễ nhìn đời phai mắt tím...

đàn bà cũ
Người đàn bà gặm nhấm nỗi cô đơn (ảnh: internet)

#11. ()

BÌM BỊP GỌI ĐÒ - Thơ: Hoàng Thanh Tâm

Người đàn bà thường úp mặt vào đêm
Mặc thổn thức cứ cuộn tràn bất lực
Người đàn bà lang thang chiều chủ nhật
Nghe lòng mình thiếu chút ánh bình minh.

Người đàn bà choàng khăn ấm mùa đông
Lạnh ở đâu rét tràn cả cõi lòng
Góc quán nhỏ cầm ly cà phê nóng
Nhấm giọt đời đen bạc có ngọt không.

Người đàn bà thả bước đến nghĩa trang
Bãi tha ma rầm rít tiếng gió ngàn
Ngôi mộ đá vô tri trời chạng vạng
Tiếng thở dài hay ngắn ngủi than van.

Người đàn bà gặm nhấm nỗi cô đơn
Nửa chừng xuân chít dãy phông xô trắng
Bờ hạnh phúc lùi xa môi đắng mặn
Sóng vỡ bờ tan vỡ những mùa trăng.

Người đàn bà đem hong tình mục rửa
Ngán sự đời ranh sinh tử bán mua
Ghép tình chung trúc trắc mảnh vụn thừa
Đành vá víu tạm dùng chung một nửa

Người đàn bà ế ẩm buổi chợ trưa
Quảy giống gánh giữa trời thiêu đổ lửa
Nắm níu gì một bờ vai nương tựa
Bóng đổ dài bìm bịp gọi đò đưa.

THƠ ĐÀN BÀ CŨ XÁC THÂN KHÔNG TRỌN VẸN

Dưới đây là phần cập nhật cho chùm thơ tâm sự đàn bà cũ mà bạn đang xem. Thơ nói về người đàn bà cũ không còn vẹn nguyên nhưng luôn nhận được sự yêu thương, trân trọng từ những người khác... Bên cạnh đó là những lời cảm thông, đồng cảm với người đàn bà đã cũ..

Cho em Người đàn bà cũ!

Là con gái ai cũng mơ về một hạnh phúc nhỏ. Nhưng em à! Cuộc đời là dòng sông không phẳng lặng, hạnh phúc mong manh, dễ vỡ em chết lặng nhìn nó tan như bọt sóng. Em lặng lẽ một mình với những thương yêu mà Em xem là tất cả, cái đau như ngàn lưỡi dao vô hình cắt nát cuộc đời Em và từ đó Em trở thành người đàn bà cũ!

Chiếc áo cũ, bỏ được, giày cũ bỏ được. Em! Đàn bà cũ phải bỏ mình nơi đâu ? Lạc lõng với đêm dài, nước mắt cũng đã vơi, vết cắt đó có đau có xót cũng chỉ riêng Em. Miệng đời chua cay, thói đời bạc bẽo chữ duyên đã hết, chữ phận đã tan. Một mình! Em mạnh mẽ được không Em? Biết thế là đau, đêm đến ùa về... Trái tim bé nhỏ vẫn khát khao hơi ấm, từ cái lạnh của Đông, thèm cái quan tâm, gối chăn nồng ấm, cảm giác ngọt ngào.

Nhưng thôi! Em lại... Nhói lòng, lòng tin đã vỡ Em trở nên vô hình giữa những cuộc tình mong manh. Khoác đi Em chiếc áo mang màu hạnh phúc, tô son cho đời lạnh lùng. Để cái đẹp còn sót lại từ mảnh vỡ nửa đời Em. Để đêm về Em được thả hồn mình... Đi hoang! Từ hôm nay Em đã là Người đàn bà cũ! Nhớ nha Em Người đàn bà cũ!

Yêu em người đàn bà cũ không còn nguyên vẹn
Yêu em người đàn bà cũ không còn nguyên vẹn (ảnh: internet)

#12. ()

NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Nguyễn Thế Mạnh

Biết rằng em người đàn bà đã cũ
Sao lúc nào anh cũng nhớ cũng mong
Để hàng ngày anh ra ngóng vào trông
Ở nơi ấy bình yên không em hỡi ?

Con tim anh cũng nhiều khi tự hỏi
Chỉ người dưng sao ta lại quan tâm
Đêm mùa đông lệ cứ chảy âm thầm
Thương nơi ấy bởi tình câm chưa ngỏ

Mong gặp nhau một lần nên duyên nợ
Nhưng phận nghèo đường cách trở người ơi
Biết bao giờ được nâng chén trao lời ?
Cùng chung bước ta bên người một lối!

#13. ()

ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Trung Kiên

Đàn bà cũ trong lòng nhiều vết xước
Và niềm đau ai biết được vơi đầy
Sự nghẹn ngào chia sẻ với ai đây
Người đâu hiểu những đắng cay đã trải

Đàn bà cũ chỉ nỗi đau còn lại
Họ oàn mình trong khắc khoải cô đơn
Giọt nước mắt ngày qua vẫn cộng dồn
Trong sâu thẳm một tâm hồn phai úa😓😓😓

Đàn bà cũ họ ko cần nhung lụa
Họ học xương rồng giữa bão cát mênh mông
Nghiêng bờ vai thân mảnh khảnh gánh gồng
Vẫn đứng đó giữa mưa giông bão tố.

#14. ()

NỖI NIỀM RIÊNG EM - Thơ: Anh Chi

Em biết mình là người đàn bà cũ
Trái tim đau giăng phủ kín lối vào
Giấu nỗi niềm sâu kín cùng khát khao
Mong tìm được bến nào bình yên nhất !

Em nhận ra một điều không có thật
Không còn tin chuyện thương nhớ yên bình
Trái tim này nguyện đóng chặt lặng thinh
Khi người ấy rút tình quay gót bỏ.

Chẳng còn tin chuyện yêu đương trăng gió
Chỉ là mơ và không có hoang đường
Mất thật rồi nơi ấy chẳng miền thương
Em lặng lẽ giữa vô thường lầm lũi...

Như con chim gãy rồi đôi cánh trụi
Đứng bên đời trần trụi vết thương mang
Đường tình mình chia ngả rẽ sang ngang
Vầng trăng kia ai đem mang bẻ gãy...

thơ đàn bà cũ không còn vẹn nguyên
Người đàn bà cũ chẳng thể nào cũ hơn (ảnh: internet)

NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ CHẲNG THỂ NÀO CŨ HƠN
-Linh Phương-

Khi buồn bã anh nhìn vào ngực em
Người đàn bà cũ mèm - hai đóa sen không còn căng cứng
Anh sẽ vui - sẽ vô cùng xúc động
Vì đó là em-người đàn bà xinh như mộng của Linh Phương

Khi mưu sinh giữa chợ đời vất vả chuyện áo cơm
Anh nhìn em - nhìn dấu chân chim cuối đuôi con mắt
Không biếc xanh thuở nào xuân sắc
Anh sẽ vui - sẽ vô cùng xúc động vì đó là em

Người đàn bà xinh như mộng đã giữ trái tim
Thằng cha tâm thần suốt 43 năm phiêu bạt
Khi yêu - anh nhìn vào nụ quỳnh em thơm ngát
Và vạt cỏ mênh mông xô dạt đất trời

Dù vạt cỏ - nụ quỳnh ngày mới lớn tinh khôi
Hết đỏng đảnh giọt tình ướt mem vùng hành quân oanh kích
Anh sẽ vui - sẽ hạnh phúc
Vì đó là em - người đàn bà cũ mèm - xinh như mộng của Linh Phương

Lúc đau khổ chẳng bật được tiếng than
Anh nhìn em mặc váy ngắn ngồi đâu đó rồi khóc
Thằng cha tưng tửng vẫn dễ thương hạng nhất
Lúc ôm em vào lòng quên váy đỏ - váy hồng tha thiết yêu nhường nào người đàn bà xinh như mộng - cũ chẳng thể nào cũ hơn

Khi thất vọng - nhìn vào môi em đỏ màu cherry - anh thèm hôn
Thèm nghe âm thanh” chụt chụt chụt “ phát ra từ cái miệng mùi táo chín
Thèm nắm tay- thèm xoa bóp đôi chân em da thật mịn
Dù bây giờ xa lắc xa lơ thuở mười tám - hai mươi

Anh sẽ vui - sẽ hạnh phúc giữa dòng đời
43 năm - tháng tư đứng bên góc phố - ven đường nhớ Sài Gòn chảy nước mắt
May có em - người đàn bà cũ mèm tàn phai nhan sắc
Của thằng cha điên khùng theo vận nước nổi trôi

Tháng 12 - anh làm thơ
Nói về người đàn bà cũ mèm năm 2018
Người đàn bà cũ mèm vẫn còn trinh trắng
Yêu anh…yêu anh.

#15. ()

CHO NHỮNG AI ĐANG LÀ ĐÀN BÀ CŨ - Thơ: Nguyễn Anh Vũ

Đời gọi em.. là người đàn bà cũ
Bởi đã từng lỡ một chuyến đò ngang
Duyên không may nên phận số lỡ làng
Buồn đơn lẻ trong muôn vàn cay đắng

Đàn bà cũ.. những niềm đau chất nặng
Tháng năm dài giấu khoảng lặng vào tim
Cũng muốn yêu nhưng sợ chẳng dám tìm
Kiếm cho mình một niềm hạnh phúc mới

Đàn bà cũ.. ôm niềm đau chới với
Muốn yêu nhiều nhưng sợ chẳng tới đâu
Sợ thêm lần đứt gãy một nhịp cầu
Lòng lại khổ rồi để sầu vương mắt

Tôi thương em những trở trăn quay quắt
Phận đàn bà chôn chặt những ước mong
Giấu suy tư thầm kín tận đáy lòng
Để tuổi xuân phai nhạt hồng đôi má

Vui lên em bởi đời muôn rẽ ngã
Đàn bà cũ.. thì có đã làm sao
Nghĩ chi nhiều cho xuân sắc hanh hao
Em có quyền được yêu.. được hạnh phúc

Cuộc đời mà.. Biết được đâu có lúc
Sẽ có người đem hạnh phúc cho em
Ghé vào tai những lời nói êm đềm
Đừng buồn nữa.. Có anh rồi em nhé

Từ nay em sẽ không còn cô lẻ
Muộn phiền kia hãy chia sẻ cùng anh
Tay trong tay ta xây đắp mộng lành
Hai trái tim kết thành đôi em nhé!

Bạn vừa xem qua những vần thơ viết lên tâm sự của người đàn bà cũ - khi thân xác không còn vẹn nguyên. Mời bạn xem lại chùm thơ cùng chủ đề mà chúng tôi đã từng chia sẻ vào năm ngoái nhé!..


Gợi ý bài viết liên quan:
  1. Tản mạn về Đàn Bà hay, những câu nói về đàn bà thật ý nghĩa
  2. 1001 bài thơ viết về người đàn bà, thơ phận đàn bà hay nhất
  3. Thơ phụ nữ tuổi 50 hay, chùm thơ tình đàn bà trung niên Năm Mươi tuổi
Trịnh Thanh Biên
Trịnh Thanh Biên
Bạn vừa xem Chùm thơ tâm sự của Người Đàn Bà Cũ, thân xác không vẹn nguyên trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2018-12-08T03:58:00Z [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-29T01:23:05Z].
Bạn có thể tìm thấy nhiều bài viết liên quan trong danh mục:
Hãy chia sẻ bài viết này lên mạng xã hội nếu bạn thấy hay nhé!
Chia sẻ lên Facebook
Có 9 bình luận cho bài viết "Chùm thơ tâm sự của Người Đàn Bà Cũ, thân xác không vẹn nguyên"
  1. ANH CÓ YÊU EM
    NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ !
    -------------------------------

    Anh à ! em chỉ có thể nói với anh rằng em rất yêu anh , người đã trải qua một chặng đường vừa qua và đã cho em niềm vui và hạnh phúc.
    Với em anh hiểu rằng em rất cô đơn , và em đã quen nỗi cô đơn đáng sợ ấy.
    Nhưng chiếm được trái tim em đâu có dễ ràng vì em không còn tin vào tình yêu, tin vào những lời phù phiếm.
    Trong tình yêu niềm vui của em ngày càng hiếm, tim em tình yêu không còn trẻ và dại khờ nữa , không còn giận hờn vu vơ , không còn nhiều nước mắt, nhưng trái tim vẫn đợi chờ được một người yêu thương em hết lòng...
    Cảm nhận được trái tim anh qua những gì anh hy sinh cho em , em biết anh yêu em thật lòng, nên em viết tặng anh bài thơ này.
    ANH CÓ YÊU EM
    NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ !
    -----------------

    Sống trên đời
    ai cũng phải già đi
    Nhan sắc cũng phôi phai đâu còn gì nữa
    Chỉ có trái tim dã tổn thương.....
    .... Càng trở nên hoàn mỹ...
    Vẫn chờ đợi yêu thương

    Với em lời yêu giờ chẳng còn vấn vương
    Như ngày đầu khờ dại
    Niềm tin không còn nhiều, niềm vui xa mãi mãi...

    với em tình yêu không tồn tại
    Không giận hờn vu vơ
    Trái tim vẫn đợi chờ
    Một tình yêu chân thật

    Em biết rằng anh yêu em nhất
    Em hiểu anh quá thật yêu em
    Em là đàn bà cũ cũng chả muốn bon chen
    Nên em rất yêu anh
    Một trái tim nồng ấm

    Yêu anh lắm em không hối hận
    Nước mắt em khô cạn còn đâu
    Em yêu anh mình sẽ bên nhau
    Xua tan hết buồn đau xưa cũ

    Anh nói rằng em một lần tan vỡ
    Thương em nhiều chỉ một em thôi
    Em yêu anh yêu nhất trên đời
    Vui lên nhé anh ơi em yêu lắm.
  2. ĐÀN BÀ CŨ

    Đàn bà cũ như lâu ngày men ủ
    Sóng sánh tình như muốn rủ ta say
    Tưởng lờ lững như mây bay xứ lạ
    Lại bồng bềnh nghiêng ngả cả vần thơ

    Em hiện hữu trong giấc mơ có thật
    Đêm nồng nàn ngây ngất cả hồn anh
    Hòa làm một không còn ranh giới nữa
    Ngấm vào lòng từng giọt sữa tình yêu

    Cũ và mới ta yêu nhiều em nhỉ
    Em mãi là tri kỉ của đời anh
    Mới xa tý đã tròng trành nỗi nhớ
    Có lẽ là em đã ở trong tim.
  3. 🌾🌔🍃ĐÀN BÀ CŨ☘️🌳💞

    Mấy chục năm dài lê bước chân
    Hồng nhan sống gửi cõi dương trần
    Bao mùa lá đổ ôm hoài niệm
    Chạnh xót lệ rơi lịm xác thân
    💓🎋🍂
    Ngó giọt mưa sa sầu cánh thiệp
    Thương thời cát cháy tủi làn vân
    Thu qua đông ngỏ " đàn bà cũ"
    Mới thấu tình vay ... cạn sắc xuân.!
  4. Bên ngoài cũ rích lẫn đường nhăn
    Lối rẽ còn in dấu mãi hằn
    Dạ héo tình vơi gần một nửa
    Lòng khô xúc vãn hết đôi phần
    Câu lời sắc sảo hay buồn trách
    Chữ nghĩa ương tà giận bất tuân
    Dạ thắm thương nhiều cung rất mực
    Yêu chiều chẳng hụt trỗi ngàn cân.
  5. ĐÀN BÀ CŨ
    Tg:Hieu Cao

    Anh vẫn đợi vẫn mong đàn bà cũ
    Vẫn nhớ thương vẫn say đắm yêu em
    Vẫn ngóng trông mỗi khi hoàng hôn xuống
    Vẫn mơ màng khi đêm đến ngẩn ngơ.

    Vẫn mong chờ một đôi dòng tin nhắn
    Khi hoàng hôn buông xuống tận cuối trời
    Khi mặt trời khuất sau tầng mây xám
    Đêm trở về phòng hoang vắng lẻ loi.

    Nhớ đôi mắt mơ màng bờ mi ướt
    Miệng em cười say đắm cõi lòng anh
    Làn tóc mềm xoã dài thêm ngây ngất
    Để đêm về xao xuyến trái tim anh.
  6. NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ

    Em đã viết bao bài thơ trọn vẹn
    Nhưng có một bài viết mãi cũng chẳng xong
    ........😁
  7. NỖI NIỀM ĐÀN BÀ CŨ

    Đàn bà cũ qua khỏi thì con gái
    Cũng từng ngây ngất luyến ái tình yêu
    Còn đớn đau duyên nợ bỗng đổi chiều
    Rồi trầm tĩnh trước bao điều oan trái

    Tim giữ nhịp yêu như chưa từng trải
    Ham muốn tình lưu luyến phải bền lâu
    Đừng xót xa như tựa mối duyên đầu
    Phận bèo dạt lao đao theo dòng nước

    Đàn bà cũ vẫn còn bao mộng ước
    Tình chẳng song song hay ngược con đường
    Gãy gánh rồi càng hiểu cách yêu đương
    Vừa chiều chuộng ...cũng ương ngạnh ... nhăn nhó

    Tình trao nhận chớ thêm lần dang dở
    Chẳng lẽ nào duyên số mãi buồn đau ?!
    Lắm truân chuyên gánh nặng nỗi u sầu ...
    Phải hoảng sợ tim lao xao nhịp loạn !

    Đàn bà cũ trải đời bao hoạn nạn
    Nước mắt rơi theo tối sáng chiều nao
    Càng ước ao điểm tựa vai ai nào
    Đời nghiêng ngã có người vào dìu dắt

    Đàn bà cũ mong lắm tình chân thật
    Là uyên ương hòa giọng hát tình ca
    Chứ không phải người tình cứ ba hoa
    Thích chăn gối mà ta người xa cách

    Đàn bà cũ rồi không còn trinh bạch
    Biết yêu cầu hạch sách chuyện tình yêu
    Biết giữ dung nhan còn nét mỹ miều
    Biết nhẫn nại giải quyết điều đang tới

    Đàn bà cũ chờ đợi tương lai mới
    Có người bao dung mong mỏi nợ duyên
    Tặng yêu thương không thêm những ưu phiền
    Và sống lại chốn thiên đàng tình ái
    Thanh Sơn
    ——-
    Đọc nhiều thơ về ĐÀN BÀ CŨ rồi thử vào vai mà viết kkkk . Nên chắc chắn không tròn , đầy đủ tâm trạng nhân vật , mong tha thứ kkkkk
  8. ĐÀN BÀ CŨ
    THÌ SAO
    Thơ: Nguyễn Diễm
    ( Chỉ là Thơ thôi . Không phải là chuyện của ai nhé )

    Em nói rằng em là đàn bà cũ
    Đã có chồng và cũng đã có con
    Chồng cờ bạc nên em mới ly hôn
    Giờ đơn độc một mình nuôi con lớn

    Nhiều đàn ông hàng ngày cứ lởn vởn
    Muốn làm quen và nói đến tình yêu
    Em nói rằng em đang rất buồn nhiều
    Và bây giờ em "người đàn bà cũ"

    Đàn bà cũ thì đã sao kia chứ
    Nếu yêu rồi mới cũ cũng vậy thôi
    Chỉ cốt ăn ở với nhau suốt cuộc đời
    Chia sẻ ngọt bùi sống cùng mái ấm.
  9. Người đàn bà đã cũ

    Người đàn bà bước qua cầu tình gãy đổ
    Họ gom từng mảnh vỡ bâng khuâng
    Tượng đài trong tim xói mòn sụt lở
    Hy vọng trôi theo nước mắt trong ngần.

    Người đàn bà sau một lần lỡ dở
    Như con thú hoang thoát được bẫy nhiều lần
    Nhìn quanh quất đâu đâu cũng nguy hiểm
    Sợ bước lầm lại đau buốt bàn chân...!

    Và cứ thế chai cằn theo năm tháng
    Tóc vơi xanh đôi mắt biếc bạc màu
    Chẳng còn tin là tình yêu tồn tại
    Nào dám mơ ba chữ... đến cùng nhau...!

    Người đàn bà sau nhịp cầu tình gãy đổ
    Bỗng đứng lên và rũ bỏ muộn phiền
    Nghiêng thế giới hắt nửa đời không nắng
    Thoa chút son hồng trên khóe môi duyên

    Họ là thế người đàn bà đã cũ
    Tuổi lá dày thêm giữa bến không chồng
    Ai khơi được tàn tro bùng cháy lại
    Sẽ có bên mình ngọn lửa ấm mênh mông.
Gửi bình luận

Sửa bài đăng